Mặt nước nổi lên gợn sóng, lớp băng bị phá nát, phía trên mặt nước bồng bềnh, sương mù vẫn không tiêu tan. Hồ này lạnh như thế nào, sâu ra sao, ngoại trừ Hách Thiên Thần đang ở trong nước vào lúc này thì không ai biết rõ.
Hách Cửu Tiêu đứng bên bờ hồ, nắm chặt Giao Tàm ti trong tay, dường như nhịn không được mà muốn kéo người trong nước lôi lên, cố gắng kiềm chế suy nghĩ này, hắn cắn chặt răng, vẻ mặt tái mét, thần sắc lạnh đến mức khiến người ta phải khiếp sợ, chỉ đứng lặng bất động, có Lam Hạt đang tiếp cận, nhưng theo bản năng cảm thấy rất nguy hiểm, nên bọn chúng liền dừng lại.
Gió đêm bên bờ hồ dường như đặc biệt lạnh, ngay cả đại hỏa ở cách đó không xa cũng không thể truyền được hơi nóng đến nơi này, ánh trăng rải rắc trên mặt hồ, chiếu xuống những con Lam Hạt bò ngổn ngang trên đất. Cẩm y phất phơ, mái tóc tung bay, xung quanh dần dần trở nên lạnh lẽo âm u.
Cổ hàn ý này còn lạnh hơn cả gió đêm, so với lớp băng trên mặt hồ thì lại càng giá rét, không ai có thể xem nhẹ, Phong Ngự Tu và Hồng Lăng nhìn thấy Hách Thiên Thần bỗng nhiên nhảy xuống hồ thì đã vô cùng kinh ngạc, bây giờ còn nhìn thấy Hách Cửu Tiêu như vậy, bọn họ càng không biết đây là cảm giác gì, là kinh ngạc hay là sợ hãi….
Đôi mắt băng hàn yêu lãnh của Hách Cửu Tiêu nhìn xuống mặt hồ, sau đó chậm rãi xoay người, nét mặt không chút thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518021/quyen-4-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.