1. Xuống núi gặp mĩ nam.
Mà giờ khắc này, Hiên Nhi đang đứng bên một con sông nhỏ, ăn những quả dại hái từ trên cây xuống, ngồi bên bụi cỏ, tâm trạng vô cùng buồn bã ngước nhìn trời. Bản thân chưa quen cuộc sống ở nơi này, lại là người mới đến, biển người mênh mông, bảo nàng đi đâu đây? Cũng không biết bây giờ sư phụ thế nào rồi?
Đột nhiên lúc đó, một tiếng tiêu dịu dàng truyền tới từ trong không trung. Rồi sau đó liền thấy một chiếc kiệu màu trắng bay trên trời, người khiêng kiệu là bốn vị nữ tử mặc sa y màu trắng, khăn voan che kín mặt. Họ đi đến đâu là bầu trời nổi lên những đóa hoa đủ sắc màu, nơi nơi đều thoang thoảng một mùi hương thơm ngát.
Hiên Nhi nhìn thấy cảnh tượng kì lạ này, bỗng nghĩ đến không biết người ngồi trong kiệu là hạng người gì?
Cỗ xe kiệu chậm rãi dừng trước mặt Hiên Nhi, bốn người kia váy trắng bay bay vẫn đứng nơi đó, trong bọn họ có một người nhẹ giọng cất tiếng: “Tôn chủ, tới rồi.” Âm thanh kia, nghe như tiếng chim sơn ca hót, lanh lảnh dễ nghe.
Người trong kiệu chỉ “Ừ” nhẹ một tiếng, nữ tử đứng trước kiệu nhẹ nhàng phất tấm màn lên, người bên trong mới chậm rãi đi ra.
Hiên Nhi không dám tin vào hai mắt mình, vị nam tử trước mắt này, so với con gái còn đẹp hơn gấp trăm lần, hắn mặc quần áo màu trắng, một tay cầm một cây tiêu ngắn bạch ngọc, một tay nắm lấy chiếc quạt xếp, quả thực rất giống như từ trong tranh bước ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-chi-loan/100833/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.