*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1. Phép thuật trong truyền thuyết.
Vị nam tử kia không phản đối gì, trong lòng lão nhân cười trộm Hiên Nhi, nói: “Còn không mau gọi sư phụ.” Hiên Nhi vội gọi một tiếng “sư phụ”. Vị nam tử chỉ “ừ” một tiếng rồi bước đi.
Hiên Nhi thấy sư phụ đã đi thì liền nói: “Vừarồi sư phụ gọi ông là sư thúc, mà sư thúc chính là sư đệ của sư phụ của sư phụ, sư phụ của sư phụ lại gọi là sư công, vậy sư đệ của sư phụ của sư phụ nên gọi là sư thúc công?” *Qin: mịa cái đoạn này XX quá, đọc cái cv chả hiểu mô tê gì:|, ed xong mà đầu quay cuồng =))* Lão nhân bị Hiên Nhi làm cho choáng váng đầu óc, không thể ăn khớp nổi, vội xua tay nói: “tùy ngươi gọi thế nào cũng được.” Hiên Nhi vội ngọt ngào kêu lên: “Sư thúc công”. Lão nhân nghe thấy cách xưng hô này liền cảm thấy rất cao hứng, đã lâu lắm rồi lão ta chưa giao tiếp với người ngoài, đặc biệt là một tiểu nữ dị thời đáng yêu như búp bê như Hiên Nhi đây. Bỗng nhiên lão nhân nghĩ, nói nhiều như vậy mà chưa biết tên của tiểu nữ búp bê này, bèn vọi hỏi: “Tiểu oa nhi, ngươi tên là gì?” Hiên Nhi bèn đáp: “Sư thúc công, ngài gọi tôi là Hiên Nhi là được rồi.” Lão nhân kêu lên một tiếng, Hiên Nhi vội đáp dạ.
Hiên Nhi bỗng nhớ tới thái độ lạnh nhạt vừa rồi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-chi-loan/100832/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.