Vân vương gia một nhà thấy Vân Khuynh thỏa hiệp lại càng hoảng sợ.
Đại phu nhân lấy lại tinh thần trước hết, tiếu ý tràn đầy nói:
“Đúng nha, sớm như vậy không phải là tốt rồi...”
“Bất quá...”
Vân Khuynh lại mở miệng nói, khuôn mặt đại phu nhân, lập tức lại âm trầm xuống.
Vân Khuynh phiết phiết môi:
“Ta có một cái điều kiện.”
Lông mày Vân vương gia co rút một chút, cưỡng chế giận dữ nói:
“Điều kiện gì???”
Nghĩ hắn là vương gia khác họ duy nhất đế quốc, có tỷ tỷ và nữ nhi làm quý phi, bao nhiêu năm chưa từng chịu qua tức giận, hôm nay một tiểu nha đầu, lại dùng loại giọng điệu này nói với hắn, nếu không phải vì Thù nhi...
Hanh...
Vân vương gia trong mắt hiện lên một tia sát khí, trừng mắt “Nữ nhi” phiền lòng kia.
“Điều kiện của ta là, sau khi ta giá đến Tần gia, cùng Vân gia, không còn liên quan. Từ nay về sau, cả đời không qua lại với nhau!!!”
“Hảo, hảo, hảo!!!”
Vân vương gia nói liên tiếp ba chữ hảo, sắc mặt xanh đen không bình thường.
Hắn vốn nên vui vẻ, nhưng nha đầu này coi Vân gia dường như là thứ bẩn thỉu gì đó, hình dạng một điểm cũng không muốn dính đến khiến hắn tức giận.
“Không liên quan đến Vân gia... Hảo! Ba ngày sau ngươi giá đến Tần gia, không bao giờ phải về nữa... Mặt khác, ngươi cũng không thể mang đi bất luận cái gì của Vân gia.”
Vân Khuynh hanh hanh:
“Không mang thì không mang, cho là ta thèm chắc??? Hanh!”
Vân gia này, đối xử với y, ngay cả hạ nhân của khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/181755/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.