Tuy rằng mới ra khách sạn bình dân liền xảy ra đủ loại chyện nói cho Tần Kính Quân hôm nay không thích hợp ra ngoài, thế nhưng, y đã quyết định ra cửa, người đã đi ra, nào có đạo lý quay trở lại???
Kiền thành và Khôn thành phồn hoa như gấm, là một nơi phong cảnh như tranh, xinh đẹp không gì sánh được.
Người đi trên đường sắc mặt cũng là một mảnh an nhàn, thư thích, nơi này là một thành trì thoải mái thản nhiên yên tĩnh.
Ba tháng mùa xuân, dọc theo đường đi ảnh ngược cây liễu rủ cành mảnh khảnh trong suốt trong hồ, thanh oánh bích thấu, giống như thắt lưng nữ tử nhỏ nhắn mềm mại đong đưa trong gió khó mà nắm chặt.
Tần Kính Quân lững thững thanh thản bước đi trên đường.
Đấu lạp của Tần Kính Quân là do Lộ Quan Ảnh tự mình làm, có thể cho y xuyên thấu qua vải thưa của đấu lạp nhìn thấy bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không có cách nào thấy được dung nhan của y.
Tần Kính Quân dọc theo đường đi thấy được không ít thanh niên nam nữ mỉm cười nắm tay nhau mà đi, nhìn cây anh đào xa xa lộ ra một chút phấn hồng, trên khuôn mặt tuấn mỹ của y lộ ra một nụ cười hiểu ý.
Hiện tại sắc xuân hồi phục, không ít nam nữ trẻ tuổi đi đạp thanh dạo chơi, khi vừa mới tới Kiền thành, y cũng nghe Kiền thành tuy là đổ thành, thế nhưng ở đây thiên nhiên ưu đãi, phong cảnh ưu mỹ, không hề ít thánh địa du lịch, một mùa tại đây, nhất là hoa đào phía nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523522/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.