Ngụy Quang Hàn có tính là nhân họa đắc phúc không???
Hoặc là, bị Chiến Thiên Y kéo về cổ đại, chỉ là một hồi rèn luyện, là ông trời bồi thường đối với Ngụy Quang Hàn lưng đeo cửu âm huyền mạch.
Cho dù hắn vì tình mệt mỏi, vì tình gây thương tích, nhưng hắn cuối cùng đã khắc phục được nhược điểm cửu âm huyền mạch, đột phá đại nạn sinh tử, còn có một cơ hội gần như là sống lại ở bên người mình yêu.
Ngụy Quang Hàn là đáng thương, nhưng vào giờ khắc này cũng là hạnh phúc, sự thống khổ của hắn đã qua đi, hôm nay nghênh đón chỉ có hạnh phúc.
“Minh, ngươi đang ở trong thần cơ mộng cảnh, như vậy ngươi còn muốn trở về không???”
Vân Khuynh nghe vậy, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, hồi đáp: “Đương nhiên phải đi về.”
Nam tử trước mắt là người y từng yêu, thế nhưng, bọn họ bỏ lỡ, giữa bọn họ lại trải qua nhiều chuyện như vậy, bọn họ sao có thể trở lại như lúc ban đầu yêu thương đối phương???
Đi qua cổ đại, Vân Khuynh nhận thức Tần Vô Song, Tần Vô Phong, Tần Vô Hạ, sinh hạ Đại Bảo tiểu Bảo, mặc dù đã từng là Lạc Minh, nhưng y và Lạc Minh cũng có rất nhiều điểm khác biệt.
Trước mắt tất cả, là thứ y đã sớm bỏ qua, y hôm nay muốn theo đuổi, chỉ là cuộc sống bình tĩnh an nhàn trong Tần gia tại Giang thành Huỳnh Quang kia thôi.
Ngụy Quang Hàn có chút cay đắng nhìn y: “Có đôi khi, ở cùng với Lạc Minh, ta rất hận mình có hai trăm năm ký ức kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523502/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.