Chương trước
Chương sau
Chiến Thiên Y đích xác động tay chân với Vân Khuynh, nhưng cũng là bất đắc dĩ, cũng không giống như tưởng tượng trong lòng mọi người.
Thế nhưng, Chiến Thiên Y người này, ngoại trừ chấp nhất không thể tưởng tượng chấp niệm quá mức ra, cơ bản là không có khuyết điểm.
Hắn tuy rằng cao ngạo thế nhưng chính trực, hắn tuy rằng lạnh lùng với người quan tâm mình, nhưng cũng sẽ yên lặng trả giá, hắn tuy rằng cuồng ngạo không kềm chế được nhưng cũng là minh chủ giang hồ đầu tiên, người đầu tiên dựa vào lực lượng cường đại của mình trừng ác dương thiện. ( trừng phạt cái ác tuyên dương cái thiện)
Hắn cô lãnh, hắn chính trực, hắn cường đại, tuy rằng hắn cũng có tư tâm, nhưng tư tâm cũng vĩnh viễn không chiến thắng được bản tính của hắn.
Mặc dù hắn ôm đi Đại Bảo, hắn nói lời ác độc với Vân Khuynh, thế nhưng hắn không có hạ nửa điểm độc thủ.
Lúc đó, hắn không hạ độc thủ, sau này, càng không có ý hạ độc thủ.
Vân Khuynh ngay lúc đó ngất đi, cũng chỉ là bị lời hắn nói khi đó, kích thích đến ngất đi mà thôi.
Chẳng qua, mặc kệ nói như thế nào, Đại Bảo, vẫn thực sự bị hắn mang đi, đưa đến địa phương không biết tên.
Chiến Thiên Y công lực cao thâm, hành tung bất định, không ai biết hướng đi đích xác của hắn, đuổi theo đòi lại Đại Bảo, đối với Tần Vô Phong mấy người hiện tại mà nói là chuyện không thể.
Cuối cùng đoàn người bọn hắn quyết định về Tần gia trước, thế nhưng Vân Khuynh sau khi tỉnh lại có vẻ có chút không thích hợp, cực kỳ không thích hợp.
Thân thể y rất suy yếu, tinh thần của y rất không ổn định.
Thân thể suy yếu, có thể giải thích là bởi vì mang thai hài tử, tinh thần của y không ổn định, có thể nói là vì Ngụy Quang Hàn chết đi.
Thế nhưng ý thức của y rất thanh tỉnh, thanh tỉnh đến mức nhận thấy được lý do sự tình không phải giản đơn như vậy.
Mang thai hài tử có khả năng khiến cho thân thể thoáng suy yếu một chút, thế nhưng thân thể Vân Khuynh bởi vì kim tàm cổ của Tần Vô Song, đã sớm khắc phục điểm suy yếu này.
Ngụy Quang Hàn chết, Vân Khuynh chỉ vào lúc hạ táng Ngụy Quang Hàn, mới yên lặng rơi lệ, sau đó nửa chữ cũng không đề cập tới.
Sau lại y liền chỉnh đốn tinh thần, tuy rằng Ngụy Quang Hàn vì Đại Bảo mà chết, sự thực này đặt ở trong lòng y, nặng nề khiến y khó có thể hô hấp, thế nhưng ý thức của y còn không có bị đau đớn làm cho suy sụp, y biết vì hài tử trong bụng y, vì Tần gia huynh đệ, nói cái gì y cũng không thể hiển hiện ra y áy náy thương tâm trầm trọng, vậy nên y tận lực nhẫn nại.
Dưới tình huống như vậy, y vẫn như trước lấy tốc độ nhanh chóng suy nhược xuống, tinh thần cũng càng trở nên khó có thể chống đỡ thân thể...
Điều này nói rõ thân thể y xảy ra vấn đề, một vấn đề khác.
Mấy người từ ban đầu yên tâm cho đến sau đó là sầu lo, không khỏi nghĩ tới một phen nói của Chiến Thiên Y trước khi đi với Vân Khuynh.
Mọi người lại khẩn trương lên, cho rằng vấn đề xảy ra ở chỗ Chiến Thiên Y, Tần Vô Song y thuật tốt, thế nhưng hắn nhìn không ra nửa phần mánh khóe.
Sau đó nghĩ tới sự tồn tại của Chiến Thiên Y gần với thần như vậy, hành sự quỷ dị, có lẽ chỉ có người cường đại quỷ dị giống như vậy mới có thể nhìn ra một chút, bọn họ liền về tới Lưu Ly tiểu trúc lần thứ hai.
Tìm kiếm Tinh Tú lão nhân, sư phụ Liên Cừ, người dạy Liên Cừ thuật tinh tượng.
Hắn là một người đức cao vọng trọng, tiên phong đạo cốt, không ai biết tuổi tác của hắn, bản lĩnh cao cường của hắn cũng không ai hiểu được.
Liên Cừ là đệ tử của hắn, là Thiên Cơ đảo chủ có tiếng, trước khi đến Tần gia, chuyện hắn tính ra, không một cái nào là không chính xác, đạo hạnh có thể thấy rõ, mà sư phụ hắn, tuyệt đối còn mạnh hơn hắn.
Mấy ngày nay, bọn họ dường như một mực bôn ba, giống như là muốn đem con đường cả đời toàn bộ đi hết, tới tới lui lui, tới tới lui lui.
Lại nhớ tới Lưu Ly tiểu trúc, lúc đến Lưu Ly tiểu trúc, Vân Khuynh lại một lần nữa ngất đi.
Tần Vô Phong, Tần Vô Song mấy người bất chấp cái khác, trực tiếp ôm y đi tìm Tinh Tú lão nhân.
Tinh Tú lão nhân thấy bọn họ thì tương đương vui vẻ.
Lần trước bọn họ vội vã tạt qua Lưu Ly tiểu trúc, Tinh Tú lão nhân vẫn đang bế quan, bỏ lỡ bọn họ, chuyện Đại Bảo cũng chưa kịp nói.
Tinh Tú lão nhân sau khi xuất quan, đang tính toán bao giờ thì viết một phong thư gọi bọn họ trở lại một chuyến, chính bọn họ lại tự đưa lên cửa.
Tần gia tam huynh đệ chạy một đoạn đường rất dài, phong trần mệt mỏi, không kịp rửa mặt chải đầu thay trang phục, trực tiếp gặp mặt Tinh Tú lão nhân.
Tinh Tú lão nhân quả nhiên tiên phong đạo cốt như trong truyền thuyết.
Hắn một thân áo xám, đạo bào in hình âm dương bát quái đồ án không gió tự động, mái tóc hoa râm của hắn rất chỉnh tề, hắn còn có một đôi lông mày trắng rất dài, cùng với râu mép màu trắng cũng rất dài.
Trên mặt hắn tầng tầng nếp nhăn, tinh tường nói cho mọi người, hắn là một lão nhân dãi dầu sương gió.
“Tinh Tú tiền bối, thỉnh giúp ta nhìn Vân nhi một cái rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!”
Tần Vô Phong vừa thấy Tinh Tú lão nhân, chưa hàn huyên được vài câu liền mở miệng nói.
Cho dù Tinh Tú lão nhân cũng cấp thiết muốn nói cho bọn họ về chuyện huyết đồng và chuyển thế linh đồng, thế nhưng mạng người quan thiên, hắn vẫn quyết định xem xét Vân Khuynh trước.
Đem Tần Vô Phong mấy người đi vào nội thất, để cho bọn họ đặt Vân Khuynh lên giường, Tinh Tú lão nhân lập tức bắt đầu kiểm tra cho Vân Khuynh.
Kiểm tra nửa ngày, vẻ mặt hắn nghiêm túc, nửa ngày sau hắn mới thở dài một tiếng, xoay người: “Không có gì trở ngại, chỉ là một đoạn thời gian trước bị tổn thương thôi.”
“Có ý gì???”
Tần Vô Phong Tần Vô Song Tần Vô Hạ đều nghe không hiểu lời Tinh Tú lão nhân, bọn họ vẫn luôn tận lực bảo hộ Vân Khuynh, Vân Khuynh hầu như không có cơ hội bị thương.
Lần trước ở trước mặt Chiến Thiên Y, là một lần ngoài ý muốn, nhưng là bọn hắn vẫn luôn luôn không biết Chiến Thiên Y rốt cuộc tổn thương Vân Khuynh bằng cách nào.
Tinh Tú lão nhân lắc đầu: “Linh hồn của y, cùng với thân thể này vốn là hoàn toàn phù hợp, nhưng một đoạn thời gian trước, từng có người khống chế linh hồn y.”
Đích xác, lúc tước Chiến Thiên Y đem linh hồn Lạc Minh kéo đến thế giới này, cũng không phải tùy tiện tìm một thân thể, mà là tương đương với Lạc Minh chuyển thế sống lại, có một thân thể hoàn toàn mới.
Thân thể và linh hồn y, là hoàn toàn phù hợp.
Chỉ là, khi ở ‘Vô Gian luyện ngục’, Ngụy Quang Hàn vì phục sinh Chiến Thiên Y mà chết, chuyện thứ nhất Chiến Thiên Y sau khi sống lại, đó là muốn cứu Ngụy Quang Hàn sắp chết đi trước mắt hắn.
Thế nhưng hắn vừa phục sinh, công lực không đủ, linh hồn và thân thể Vân Khuynh bị hắn kéo đến thế giới này có cảm ứng đặc thù với hắn, giống như năm xưa đem Vân Khuynh kéo đến thế giới này, hắn hoàn toàn có thể nắm linh hồn Vân Khuynh trong tay.
Vì vậy hắn muốn Vân Khuynh giúp hắn, muốn mượn lực lượng của mấy người Vân Khuynh cứu trợ Ngụy Quang Hàn, vậy nên hắn dựa vào khống chế linh hồn Vân Khuynh, chỉ dẫn Vân Khuynh đi tới địa phương hắn ngủ say.
Cử động kia của hắn là bắt buộc, cũng không phải hắn cố ý gây nên, thế nhưng điều này thực sự tổn thương tới Vân Khuynh.
Tinh Tú lão nhân giải thích một phen, Tần Vô Phong mấy người hoàn toàn không hiểu, bọn họ muốn biết chỉ có một việc, Vân Khuynh có chuyện gì hay không, có thể khôi phục hay không???
Tinh Tú lão nhân nghe xong vấn đề của bọn họ thì khẳng định gật đầu, nói với Tần gia tam huynh đệ: “Có thể khôi phục là tất nhiên, chỉ là các ngươi cần lảng tránh một chút. Lúc ta ra tay, luôn luôn không thích người khác ở bên cạnh ta.”
Bối phận của Tinh Tú lão nhân, cùng với thân phận hắn là sư phụ Liên Cừ, đều có thể để bọn họ tin tưởng Tinh Tú lão nhân.
“Như vậy, chúng ta kính nhờ ngươi tiền bối.”
Bọn họ không hiểu những thứ này, không thể nhúng tay hỗ trợ, chỉ có thể làm theo lời Tinh Tú lão nhân lui đi ra ngoài.
Cứ như vậy, toàn bộ trong phòng, liền chỉ còn lại Vân Khuynh và Tinh Tú lão nhân.
Tinh Tú lão nhân chỉ là vỗ vài cái trên mấy huyệt đạo của Vân Khuynh, Vân Khuynh liền tỉnh lại.
Y có chút mệt mỏi mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, cùng với mái tóc hoa râm lại càng hoảng sợ.
May là Tinh Tú lão nhân giải thích đúng lúc, bằng không Vân Khuynh còn tưởng rằng mình bị người nào bắt cóc.
“Cừ nhi nói đúng, mệnh cách của ngươi rất kỳ quái, thảo nào có thể sinh ra hài tử chuyển thế linh đồng...
Thế nhưng, ta thấy ngươi tâm sự chưa cởi, cùng với trần duyên kiếp trước cũng chưa hết, khiến ngươi có tâm kết khó gỡ, ngươi có muốn ta giúp ngươi cởi ra khúc mắc không???”
Vân Khuynh kinh ngạc nhìn Tinh Tú lão nhân.
Y đích xác có khúc mắc chưa cởi, y hiện nay có rất nhiều khúc mắc.
Lo lắng Đại Bảo, phức tạp với Tần Vô Hạ, áy náy bi thống vì Ngụy Quang Hàn chết, cũng không biết Tinh Tú lão nhân nói rốt cuộc là cái nào.
“Lão hủ nói, đương nhiên là cái quan trọng nhất kia.”
Có lẽ là thần thái trên khuôn mặt Vân Khuynh quá dễ nhận ra, Tinh Tú lão nhân vừa nhìn nghi hoặc trên khuôn mặt y liền hồi đáp.
Vân Khuynh kỳ thực có chút mất hết hứng thú, thế nhưng y từng nghe nói về vị sư phụ này của Liên Cừ ở chỗ hắn, thực sự không phải người thường.
“Không biết tiền bối ngươi dự định giúp ta cởi ra khúc mắc như thế nào???”
Tinh Tú lão nhân một đôi con mắt màu mực thâm thúy lóe ra tia sáng thần bí:
“Ta tự nhiên là có biện pháp, ta nói cho ngươi ngươi cũng không hiểu, ta chuẩn bị dùng thuật mộng nhập thần cơ, cho ngươi đi đến địa phương nên đi, triệt để lý giải tâm nguyện của ngươi...
Chẳng qua, ta tuy rằng quyết định làm như vậy, nhưng ý kiến của đương sự là ngươi cũng rất quan trọng, nếu ngươi nguyện ý ta liền xuất thủ, không muốn liền thôi. Ta vừa cho Tần gia huynh đệ đi ra ngoài, chủ yếu cũng là vì việc này. Ngươi nghĩ thế nào???”
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ có chút trắng nhợt của Vân Khuynh hiện lên một mạt cười suy yếu: “Có cái gì để suy nghĩ, tiền bối chủ động giúp ta, sao ta lại cự tuyệt, tiền bối giúp ta cởi ra khúc mắc, Vân Khuynh tự nhiên vô cùng cảm kích, cho dù không giải được cũng đâu quan trọng không phải sao???”
Tinh Tú lão nhân sờ sờ râu mép gật đầu: “Đúng đúng đúng, nói cho cùng, chính là như vậy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.