Tương Nam vương Vân Lũng khom người, đứng ngoài tẩm cung Huỳnh Quang hoàng đế thấp thỏm không ngớt.
Vân gia tuy rằng là vương gia duy nhất khác họ của Huỳnh Quang, mặc dù có nữ nhi làm quý phi, mặc dù có gia chủ thú công chúa, thế nhưng không ai rõ ràng hơn hắn, bản thân bọn họ, cũng chỉ có hư danh khác họ vương, không có nửa điểm thực quyền.
Vân gia một nhà, trước đây khi Hiên Viên gia và Tần gia mưu phản, là đại phú thương có thể đếm được trên đầu ngón tay trong Huỳnh Quang, từng chi trì cho bọn họ không ít ngân lượng, đợi tới khi Hiên Viên gia leo lên đại bảo, xuống dốc một trận liền được Huỳnh Quang hoàng đế phong làm khác họ vương.
Bọn họ ở trong triều đình, không có nửa phần thế lực, có, chỉ là phi tử trong cung.
Bọn họ Vân gia, tuy rằng nhìn qua nở mày nở mặt, nhưng ân sủng vinh nhục của bọn hắn, nguy cơ cực kỳ, tất cả tất cả, cũng chỉ là một câu nói của Huỳnh Quang hoàng đế mà thôi, Huỳnh Quang hoàng đế có thể cho bọn họ sống nở mày nở mặt, cũng đồng dạng có thể cho bọn họ sống thê thảm không gì sánh được, cho nên đối với Huỳnh Quang hoàng đế, Vân Lũng lòng mang cực đại kính nể.
Thái độ Huỳnh Quang hoàng đế đối với Vân Lũng, tự nhiên là không giống thái độ với Tần Vô Phong Tần Vô Song mấy người, dù sao thân phận hai người kém quá xa.
Lúc gặp Tần Vô Phong Tần Vô Song bọn họ thì có thể giả vờ hòa ái hiền lành, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523460/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.