Tuy rằng thân thể rất đau, thế nhưng lời Liên Cừ nói, Vân Khuynh vẫn là nghe thấy.
Sắp sinh...
Y cắn răng, đáy lòng không ngừng lo lắng, dù sao nữ tử hoài thai mười tháng, y lại chỉ hơn tám tháng, hơn nữa y là một nam tử, cái bụng lại lớn dị thường, còn chưa bắt đầu sinh, y liền có chút lo lắng.
Liên Duyệt đứng ở một bên cầm khăn lau đi mồ hôi lạnh trên trán y, nắm tay y: “Tiểu Khuynh, đừng khẩn trương, rất nhanh, một hồi là qua...”
Như là nhìn ra Vân Khuynh lo lắng, Liên Duyệt không dám nói cái gì khiến Vân Khuynh khẩn trương, chỉ có thể không ngừng khuyên y trầm tĩnh lại.
Nhưng trên thực tế, đáy lòng Liên Duyệt cũng lo lắng không ngớt, sinh hài tử từ trước chính là một chuyện nguy hiểm...
Đặc biệt ở cổ đại...
Trong vô ý thức, Liên Duyệt cũng đã siết chặt ngón tay, đem tay Vân Khuynh vững vàng nắm trong tay, trước đây, nàng nằm mơ cũng nghĩ không ra đệ đệ nàng cũng có một ngày sinh hài tử.
Y giả phụ mẫu tâm, huống hồ nhân phẩm Liên Cừ như vậy, vào lúc này từ lâu đã không có cố kỵ, Liên Cừ rút đi quần áo trên người Vân Khuynh.
Đã có ba nhi tử lớn như vậy, huống hồ Vân Khuynh là đệ đệ nàng cũng là ‘Con dâu’ của nàng, Liên Duyệt tự nhiên cũng không cần lảng tránh.
Vân Khuynh chỉ cảm thấy nơi riêng tư nhúc nhích không ngớt, chảy ra rất nhiều dịch thể ấm áp, trong phòng chậm rãi bắt đầu lan tràn mùi máu tươi.
Cái trán Liên Cừ cũng chậm rãi tràn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523411/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.