Sau khi nói xong kế hoạch cho Long Dạ và Long Liễm, Tần Vô Phong bắt đầu chuẩn bị giáo huấn Vân Thù.
Bởi vì mấy ngày nay Vân Khuynh làm việc và nghỉ ngơi phi thường có quy luật, buổi chiều phải ngủ đến tối mới có thể tỉnh lại, cho nên Tần Vô Phong cũng không lo lắng Vân Khuynh.
Hắn tìm đến một chậu nước nóng, rửa sạch mặt xong liền từ trong lòng móc ra một lọ thuốc mỡ, sau đó ngồi trước gương đồng, bắt đầu dịch dung.
Dưới bàn tay tinh diệu của hắn, không đến một hồi, khuôn mặt tuấn mỹ tiêu sái xuất hiện trong gương đồng, mà khuôn mặt kia rất quen thuộc, chính là Tần Vô Song.
Dịch dung hoàn tất hắn trở về phòng đổi lại một thân trường bào màu lam Vô Song yêu thích, khuôn mặt giống hệt Vô Song, ăn mặc giống hệt, cộng thêm khí chất nội liễm của hắn, bởi vì quen thuộc Vô Song mà tận lực mô phỏng theo...
Tin tưởng không ai có thể nhận ra hắn không phải Tần Vô Song.
Sau khi sửa soạn hết thảy, hắn liền muốn đi gặp Vân Thù kia.
Nhưng mà, trước khi rời đi, hắn muốn đến nhìn Vân Khuynh một cái, nhìn y an ổn ngủ, mấy khắc sau đó không thể ở bên Vân Khuynh, không thể nhìn thấy Vân Khuynh yên lặng ngủ, hắn sẽ rất nhớ.
Nhẹ nhàng đẩy cửa, liếc nhìn vào phòng, bên trong vẫn là một mảnh an tĩnh.
Bất giác hướng đi vào bên trong, hắn cong lên khóe miệng, vén lên màn giường, Vân Khuynh đang nghiêng thân thể, mặt hướng ra ngoài, một tay nắm lấy chăn bông ngủ rất trầm...
Không, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523364/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.