“Ta...”
Lời Tần Vô Phong nói, khiến mặt trái tâm tình của Tần Vô Song vẫn bị áp lực chậm rãi tăng trở lại.
Tần Vô Hạ lúc này không ngờ lại thần kỳ an tĩnh, một điểm cũng không tùy hứng như thường ngày, khuôn mặt tuấn tú vẫn mang theo vết thương nhíu chặt, nghiêm túc không giống tiểu thiếu gia Tần Vô Hạ tùy hứng của Tần gia:
“Đại ca, cho dù nhị ca và vương gia cường đại đến thế nào, cũng có thời gian sơ sẩy, hiện tại không nên vội vã phê bình và tự trách, lúc này, tìm được Khuynh Khuynh mới là then chốt.”
Tần Vô Song nhìn Tần Vô Hạ, thời điểm mấu chốt, lời của huynh đệ nhà mình, sẽ mang theo lực lượng vô tận, huynh đệ đồng lòng, kỳ lực đồng tâm.
Hắn chỉnh lý tâm tình một chút:
“Từ lần trước Khuynh nhi bị Thượng Quan huynh muội bắt đi, ta ngay lúc đó đã lo lắng sẽ phát sinh sự tình đồng dạng...
Cho nên, ta đã hạ ám hương trên người Khuynh nhi, chỉ cần để phượng điệp dẫn đường, chúng ta lập tức có thể tìm ra Khuynh nhi...
Khó xử lý nhất, chính là chúng ta không biết thực lực đối phương ra sao, không thể đơn giản động thủ.”
Tần Vô Phong sửa sang lại quần áo:
“Lúc trước ta một mực truy tra đám người đó, bọn họ là ba tháng trước, đột nhiên xuất hiện ở Huỳnh Quang, lai lịch thần bí, không có một chút căn nguyên, nhân số bọn họ hình như cũng không nhiều, thế nhưng đều rất cường đại, hơn nữa... Hành tung của bọn họ vẫn luôn là mờ ảo bất định...”
“Hẳn là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523317/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.