Cử động của Tần Vô Hạ khiến Vân Khuynh sợ hãi, chính hắn sau khi lấy lại tinh thần, cũng hung hăng dọa sợ bản thân.
Hắn giật mình, nhìn khuôn mặt hoảng hốt trắng bệch của Vân Khuynh, giật giật khóe môi:
“Ta...”
Hắn không phải cố ý, chính hắn cũng không biết vừa rồi là chuyện gì, ma xui quỷ khiến liền hôn lên khuôn mặt Vân Khuynh.
Đôi mắt đẹp mang theo hơi nước của Vân Khuynh hoảng sợ nhìn Tần Vô Hạ, giọng nói mang theo cầu xin:
“Tam thiếu gia, xin hãy buông.”
Kỳ thực dưới đáy lòng Vân Khuynh lúc này là tức giận, Tần Vô Hạ dĩ nhiên dùng thủ đoạn ác liệt như thế ức hiếp y.
Chờ đến lúc y học được võ công, nhất định phải báo thù.
Thế nhưng, hiện nay, cứ giả nhu nhược đi, càng nhu nhược càng khiến Tần Vô Hạ mang theo tội ác cảm, Tần Vô Hạ tốt nhất là không đành lòng, nhanh lên thả y trở về.
Tần Vô Hạ nghe ra thanh âm Vân Khuynh run rẩy, cẩn cẩn dực dực, trong lòng đột nhiên thấy rất bất an, rất băn khoăn.
Vừa rồi cùng Vân Khuynh lôi kéo, hắn đã biết Vân Khuynh không có võ công, mà hắn lại dùng thủ đoạn như vậy bắt nạt một người không có võ công...
Ách... Không thể trách hắn, ai bảo Vân Khuynh đánh hắn như vậy.
Thế nhưng, vừa rồi... Sao hắn lại, sao lại khinh bạc Khuynh Khuynh trên danh nghĩa là nhị tẩu của hắn???
“tam thiếu gia...”
Thấy hắn ngơ ngác phát lăng, Vân Khuynh bất đắc dĩ gọi thêm một tiếng.
Tần Vô Hạ nhíu nhíu mày, lui về phía sau một bước:
“Quyết định của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523300/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.