Tay nam tử chăm chú che miệng Vân Khuynh, khiến Vân Khuynh không thể phát sinh một chút thanh âm:
Nam tử mặt âm trầm, tàn bạo mở miệng nói:
“Ta không phải kẻ trộm, ta là... Úc...”
Hắn lần thứ hai thảm kêu một tiếng.
Bởi vì Vân Khuynh căn bản không nghe hắn nói, nhân lúc hắn thoáng buông ra liền hé miệng, hung hăng cắn xuống tay hắn.
Nam tử đáng thương, từ khi hắn trưởng thành, học thành võ nghệ sau, đã rất nhiều năm không chảy máu.
Ngày hôm nay một người Vân Khuynh, khiến trên người hắn xuất hiện không ít vết thương lớn lớn nhỏ nhỏ, càng là chảy máu vô số!!!
Vân Khuynh, quả thực là tai tinh khắc tinh của hắn.
“Ngươi...”
Nam tử vung tay, trừng mắt Vân Khuynh, tức giận nói không ra lời.
Vân Khuynh bị khí thế của hắn dọa rụt lui thân thể, con ngươi hắc bạch phân minh mở to.
Lúc y cắn tay nam tử, nếm tới mùi máu tươi nồng đậm, nam nhân này bị y làm cho mình đầy thương tích, ngực y cũng rất bất an:
“Ta... Không thể trách... Ai bảo ngươi muốn tới thâu đông tây...”
Nam tử hổn hển rống to hơn:
“Con mắt nào của ngươi thấy ta thâu đông tây???”
Vân Khuynh chậm rãi cố lấy dũng khí:
“Không ăn trộm đông tây ngươi làm gì nửa đêm trèo vào sân nhà người ta???
Không phải mưu đồ gây rối thì là làm gì???”
Nam tử hầu như muốn cắn vỡ răng nanh trong miệng mình:
“Trèo vào sân nhà người ta???
Nhà ai???
Lẽ nào đây không phải Tần gia???
Ai quy định ta không thể ban đêm leo tường về nhà???”
“Ách...”
Vân Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523295/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.