Thân thể Vân Khuynh run run, hạ thân đau nhức, chiếm lấy toàn bộ ý thức của y.
Nơi đó, quả nhiên là tồn tại không hợp với lẽ thường.
Chịu đựng, so với phía sau đau hơn nhiều.
Tần Vô Song trấn an hôn y, ngón tay thon dài, đi tới nơi hai người giao hợp, mềm nhẹ mơn trớn, muốn hoà hoãn đau đớn của Vân Khuynh.
Vân Khuynh mở miệng, hung hăng cắn lên vai Tần Vô Song.
Không có đạo lý chỉ có y đau nhức, hắn hưởng thụ.
Bất quá... Kỳ thực Tần Vô Song cũng không hưởng thụ so với y được bao nhiêu.
Dục vọng dâng trào đứng thẳng bị kẹt nửa vời ở bên trong, lại thêm phải cố nén dụ hoặc từ mật huyệt của Vân Khuynh bởi vì đau đớn mà tạo nên.
Hắn cũng là khó chịu cực kỳ.
Bất quá, nghĩ Vân Khuynh đau nhức hơn so với hắn, nghĩ hắn và Vân Khuynh cùng một chỗ, hắn liền cảm thấy cái gì cũng có thể chịu được.
Quả thực là tâm tư giống như Vân Khuynh.
Mồ hôi hai người, cùng nhau theo trán, theo thân thể rơi xuống dưới.
Nóng bỏng khiến da thịt đối phương phát run.
Vân Khuynh cấp tốc ý thức cứ tiếp tục như vậy cũng không được, bọn họ phải làm cái gì đó để phân tán đau đớn như vậy, hoặc là đem đau đớn chuyển hóa trở thành cảm giác khác.
Hàm răng của y cắn rách da Tần Vô Song, miệng đầy mùi máu tươi khiến y có chút yêu thương.
Chậm rãi mở miệng, dùng đầu lưỡi liếm liếm vết thương y cắn:
“Hô... Vô Song.. Chúng ta huề nhau... Ngươi cũng chảy máu... Ân.. Ô, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523270/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.