Hôm nay khi Lưu Diệp Phong vừa thức dậy, mặt trời đã lên cao chót vót. Ngáp ngáp một cái, gọi Lý Nhược thì không thấy y đâu, chỉ thấy một người đang ngồi ngoài phòng chờ hắn.
Đứng chăm chăm khó hiểu nhìn người đối diện, lười biếng nhìn xung quanh thì không thấy ai, đành ngồi xuống ghế.
“ Thần y dậy ‘ sớm ’ quá a.”
“ Bệ hạ sáng nay thật rảnh rỗi, đến chỗ thảo dân chơi a.”
“ À.” Không nói tiếp, Hiên Viên Ngạo Thiên rót tách trà cho người đối diện.
“ Được bệ hạ hầu hạ thật diễm phúc a. Ngài muốn hỏi gì?”
“ Trẫm muốn biết vài ngày trước ngươi đã nói gì với ái phi của ta thôi.”
“ Nói những gì nàng cần biết a.”
“ Thế sao?” Hiên Viên Ngạo Thiên híp mắt, nguy hiểm hỏi. Theo điều tra của ám vệ, sau khi ra khỏi Nhuệ Miện cung này, Cơ quý phi đã ra tay.
“ Ân. Chứ bệ hạ ngài nghĩ một thần y nhỏ bé như ta có thể bảo quý phi của ngài làm gì a.”
“ Ha hả. Thần y đánh quá thấp năng lực mình rồi.”
“ Là bệ hạ đánh giá quá cao thôi.”
“ A~ Vậy sao. Chỉ vài câu nói của ngươi cũng khiến hậu cung trẫm loạn cả lên. Vậy mà là thấp sao?”
“ Không đúng a. Hậu cung của ngài vốn loạn sẵn rồi. Ta chỉ cho thêm chút nguyên nhân thôi. ”
“ Ha hả. Ngươi quả là một kẻ thú vị.”
“ Thật sao? Đáng nhẽ người phải cảm ơn ta mới đúng.”
“ Tại sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-dia-tan/2690720/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.