Cung Dịch Nguyên Cố cùng binh lính được phân phó ròng rã một tuần cũng đã mang lương thực cứu trợ đến Hoàng Ngân. Nơi này mới xảy ra thiên tai hơn mười ngày trước, vừa bị vỡ đập, lũ lụt, quan sai cũng chẳng trở tay kịp. Nước tràn xuống đồng ruộng, làm trôi nhà cửa, sạt lở đất, chết người. Người dân tị nạn đều đến các châu thành lân cận hoặc lên đến núi cao để tránh lũ. Nhà cửa vườn tược chỉ trong nháy mắt trôi theo dòng nước.
Y cùng bộ binh bắt tay vào đưa người đến những vùng an toàn, vớt vát của cải, trấn an tinh thần bá tánh. Trên núi Ngân Sơn, họ dựng lều dã chiến cho dân ở, cung cấp chu toàn thực phẩm rồi chuẩn bị xây đập. Mưa sa bão táp, trời rét lạnh căm căm, con sông Ngân Giang lớn, họ lội nước bê từng tảng đá lớn đắp đê. Người dân Hoàng Ngân mừng khôn xiết, nếu không có tam vương gia chắc chắn thây xác chất thành đống.
Hơn một tháng sau khi ở lại nơi này, dân tình ổn thoả, đời sống cải thiện, y chỉ ở lại thị sát. Quan phủ nơi này mang ơn nặng với y, nên đã nhất quyết nhường luôn huyện đường cùng một nửa phủ để cho quân lính nghỉ ngơi.
Một hôm Tình Quân nhận được bồ câu đưa tin từ Chỉ An, là bồ câu thuần hoá nội tình. Nghĩ rằng đã có chuyện gì đó nghiêm trọng nên hắn liền đưa vào trong cho tam vương gia. Cung Dịch Nguyên Cố đang bận chính văn ở thư phòng, thấy hắn vào, gương mặt hỗn loạn thì hỏi:
- Sao thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2734783/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.