Cẩm Vân khẽ nhắm, khuôn mặt xinh đẹp nhưng giờ đây tựa như phủ đầy tuyết trắng nhợt nhạt không chút sức sống. Nhắm mắt thấy trong bóng tối, một nam tử không phải cha nàng, ôn nhu với cô nhưng lãnh huyết với bao người khác.
Nam tử tuấn mỹ đó có thể nói là đẹp nhất trong cả cuộc đời cô, khoảnh khắc ở cùng với hắn là thời gian hạnh phúc nhất mà cô muốn dừng lại. Nhưng giờ đây, buộc phải đem chúng dưới suối vàng.
Thứ cô yêu thương nhất, níu giữ nhất lại bỏ cô mà đi, người mà cô từng gọi là bằng hữu tốt nhất trở thành phu quân của mình. Nhưng lại là hôn quân, đem mọi vọng tưởng, mơ ước, tiền đồ của cô đập đổ. Muội muội kết nghĩa tình thâm sâu đậm nhất Huyết Băng Linh bị cô nghi ngờ đuổi khỏi bang. Thử hỏi giờ đây cô còn gì, còn gì để níu giữ bởi cuộc sống này????
Từ khi sinh ra, cô đã mang mệnh khổ, không thể cùng người mình yêu đi đến trùng trùng điệp điệp. Dù người đó có là hắn, uy phong đến đâu, bá đạo đến thế nào vận mệnh cũng khó thấy đổi.
Vận mệnh, hắn và cô từng nhiệt huyết đến đâu, mạnh mẽ đối mặt đến thế nào cũng chẳng thể xoay chuyển càn khôn của nó.
Còn năm bước...
Cô buông bỏ mọi thứ rồi. Điều cô nuối tiếc nhất là...Cất cao giọng nói, âm vang mãnh liệt vang khắp căn phòng:
- Ăn năn không dứt, máu và nước mắt một đời
Hận không thể trở về, giấc mơ ngày xưa cũ...(Nửa kiếp hồng trần, một khúc du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3114023/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.