Trong một gian phòng trống tĩnh mịch ở Hạ phủ, một cao nhân khí thế ngất trời đứng cạnh một nam nhân trung niên- Hạ Lão Tôn, Hạ Phù. Cả hai đứng quay người nhìn về phía võ đài nhộn nhịp như đang nhìn thú vui tiêu khiển, cười khinh bỉ:
- Hừ, cái võ đài này lấy làm gỉ, trước sao thì một là Tạ gia hai là Hạ gia chúng ta thôi, đúng không Hạ Phù.
Chủ tử Hạ gia, cười nhếch mép, đôi mắt hơi hạ xuống, mím mím môi, bàn tay thô ráp đặt lên ấm trà."Cách" nước trà màu xanh xanh rơi tỏng tỏng từ lòng bàn tay, kèm theo một chút màu đo đỏ pha lẫn bên trong. Ông vừa mở bàn tay ra, vụn sứ rơi như bụi xuống sàn gỗ:
- Hừ, chỉ là do ông không biết thôi! Một tên hầu của ta vừa mới về bẩm báo, ở ngoài chợ người ta đang đồn ầm lên kìa. Một đệ nhất cung thủ mới.
Nam nhân khí thế ngất trời là Nam Chân Nhân đã tròn tam tuần, vận một bộ áo màu đỏ sẫm hơi bụi bẩn, trên trán đã chăn chít nếp nhăn. Khi cười lại càng thấy già hơn mấy tuổi:
- Hahaha! Ông nghĩ có ai qua được ta hay sao?
- Hừ! Người đó là một nữ nhân, hơn nữa chỉ mới mười sáu, vắt mũi còn chưa sạch nhưng năng lực và thiên phú lại rất khinh người.
- Cô ta tên gì thế?
- Nguyệt Ảnh...
Lão Chân Nhân nhíu mày lại:
- Người của Nguyệt gia à?
Ông cười lớn, chụp lấy thêm một tách trà khác, nhìn khuôn mặt đã hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3113989/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.