Trăng lên cao, bóng đêm kéo đến.
Đoạn Thuấn Kiệt ngồi trong màn trướng, một mình sững sờ nhìn ánh nến trước mắt – nhìn thiêu thân đần độn, tựa hồ bị ánh nến làm mê mẩn, kích động như muốn nhảy vào ánh lửa. Hắn nhịn không được thở dài một tiếng, nhẹ nhàng phất ống tay áo, muốn thiêu thân bay đi…
“Thuấn Kiệt.” Thanh âm quen thuộc làm cho hắn dừng động tác, chờ hồi phục tinh thần, liền thấy thiêu thân ngu ngốc lao vào ánh lửa, toàn thân liền cháy đen rơi xuống mặt đất, vĩnh biệt thế gian.
“Như thế nào, còn chưa ngủ sao?” Mặc dù Đoạn Thuấn Kiệt đã biết rõ thân phận y là Đại Đồng hoàng tử, nhưng Hiên Viên Tây Thành vẫn tươi cười mang theo tao nhã thuần khiết, trong nháy mắt khiến Đoạn Thuấn Kiệt cảm thấy đau lòng.
Âm thầm cắn chặt răng, Đoạn Thuấn Kiệt dùng biểu tình bình thường đối mặt với Hiên Viên Tây Thành.
Đi theo Hiên Viên Tây Thành tấn công yếu địa Tây Nam quân khởi nghĩa Tương Quang Vinh cũng gần một tháng, cũng vây khối Tương Quang Vinh tại Thiên Nam nho nhỏ này gần mười ngày, trước mắt đã thấy thắng lợi, tâm tình của hắn liền thấy thoải mái. Ở quân đội Đại Đồng, vô luận thế nào cũng không hợp nhau cứ như là ngoại nhân, đi đến nơi nào đều cảm thấy được ánh mắt khác thường, ở Đại Đồng hắn luôn cảm nhận được mọi người nghĩ hắn là người sợ chết, bán bạn cầu vinh đem bán đứng quân chúng Bình Nam.
Tuy rằng vì an nguy của Âu Dương Tư Kì lấy cớ ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-anh-hung/2813595/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.