"Nhưng người như lão già ta đây, lại dùng để treo mạng, thật sự là rất lãng phí ... "
Diệp Trường Thanh chậm rãi nói.
"Hiệu trưởng, mấy thứ đó ta cho ngươi, ngươi không thể đưa cho người khác được, ta và ngươi có giao tình, nhưng người khác thì không có, nếu ngươi thấy mình sống đủ rồi, thì nhớ phải trả lại cho ta đấy!" Tả Tiểu Đa tức tới đỏ mặt tía tai, nhắc nhở.
Không phải là Tả Tiểu Đa muốn nhắc tới chuyện tốt mà hắn đã làm, mà là vì hắn thật sự rất không yên tâm!
Với cái tính công chính liêm minh, xem nhẹ cái chết của lão già này, thì nói không chừng sẽ tặng hết ra ngoài thật đó!
Thay vì như vậy, thôi thì Tả Tiểu Đa thà lấy Tinh Hồn Ngọc cực phẩm về cho chính mình dùng còn hơn!
Tính của Tả Tiểu Đa chỉ hào phóng với người một nhà, còn với người ngoài ấy hả, không những bủn xỉn, còn chi li tính toán, vắt cổ chày ra nước!
"Thằng nhóc nhà ngươi yên tâm đi."
Diệp Trường Thanh bật cười: "Không tới lúc vạn bất đắc dĩ, thì đồ ngươi cho ta, sao ta có thể không biết xấu hổ mà mang đi tặng người được? Lão già ta còn muốn sống thêm vài năm nữa mà!”
Tả Tiểu Đa bất mãn trợn trắng mắt, hừ một tiếng.
Nhìn thì như lão gia này đang hứa hẹn với hắn, nhưng thực ra vẫn giữ lại nút thòng lọng trong lời nói.
Cái gì mà không tới lúc vạn bất đắc dĩ, sao có thể không biết xấu hổ mà mang đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3720725/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.