Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Diệp Trường Thanh đầy ngưng trọng, nói: "Nếu dựa theo những gì ngươi nói, đại lục Đạo Minh đang liên minh với đại lục Tinh Hồn chúng ta bây giờ ... Thực ra thì cũng là kẻ địch của chúng ta? Sớm muộn gì thì cũng sẽ đánh nhau?”

Tả Tiểu Đa nói rất chắc chắn: "Dù sao theo ý của ta, là chuyện tất nhiên!"

Diệp Trường Thanh nhất thời sững sờ không nói nên lời.

Nếu tính như vậy, thì tương lai thật sự không biết sẽ ra sao ...

“Bây giờ mới chỉ bắt đầu ... ”

Tả Tiểu Đa cười hì hì: "Bây giờ mới chỉ có hai mảnh đại lục trở về thôi. Còn mấy mảnh đại lục khác kia, nếu ta đoán không sai thì sớm muộn gì cũng sẽ trở về. Trận mưa sao băng quanh năm suốt tháng của đại lục Tinh Hồn, là tài nguyên siêu cấp mà không một thế lực nào muốn bỏ lỡ."

"Cuộc chiến giữa chín mảnh đại lục, tuy kéo dài, nhưng vẫn sẽ thống nhất hoàn toàn."

"Tới lúc đó, Thiên Đạo mới trở nên hoàn chỉnh theo đúng nghĩa!"

“Cho nên ... Tuy rằng trận chiến này đã đánh rất lâu, nhưng ta thấy, trận chiến tranh đoạt Thiên Đạo vận số này ... Chẳng qua chỉ mới là bắt đầu thôi, đánh trong thời gian dài dằng dặc cũng không phải là không có khả năng ... ”

Tả Tiểu Đa vỗ vai Lý Thành Long, nói đầy thấm thía: "Phù Phù, cả đời này của hai người chúng ta, e là không được nhìn thấy ngày đại lục thống nhất thật rồi, chỉ đành hy vọng cháu của cháu của cháu của cháu của cháu ... của cháu ... Của chúng ta có khả năng sẽ được nhìn thấy vậy."

"Tả lão đại ngươi lấy hơi tốt thật đấy, một câu dài như vậy mà ngươi nói liền một mạch luôn ... Tâm trạng cũng lạc quan tới kì cục. Bây giờ vợ còn chưa có, chưa gì đã bắt đầu mơ tới có cháu rồi ... " Lý Thành Long buông lời chế nhạo.

Tâm trạng của Phù Phù lúc này rất là nhẹ nhàng.

Như lời Tả Tiểu Đa đã nói, trận đại chiến giữa hai thế giới kéo dài như vậy, thật sự là đánh mấy chục năm cũng chưa chắc đã đến hồi kết. Cả đời này của hắn cũng chưa chắc được nhìn thấy ngày dừng.

Nếu đã vậy thì lo lắng quá mức làm gì?

Tả Tiểu Đa trợn trắng mắt, trong lòng thì lại thấy vui vẻ.

Ta không có vợ?

Đây thật sự là lời đùa cợt hài hước nhất thiên hạ!

Ta đã có vợ từ luc mới sinh ra rồi kia! Lý Thành Long ngươi hiểu cái con khỉ

ấy!

"Trong tình huống như thế, cái nôi tạo ra nhân tài giống như Cao Võ Tiềm Long sao có thể bị phá hoại dễ dàng được? Mặc kệ là về công hay về tư, đều không được phép."

Tả Tiểu Đa nói: "Cho nên nói, hiệu trưởng Diệp chẳng thành thật gì cả, căn bản là chẳng nói thật với bọn ta, hoặc là, người ta hoàn toàn không muốn nói thật với chúng ta."

Diệp Trường Thanh cười khổ: “Cái tên tiểu quỷ nhà ngươi, đầy bụng dạ, cái miệng còn điêu ngoa!"

Ngay sau đó nói khe: "Say đoan của ngưoi là đung, nhung lần này, trường học thật sự đang ở trong lúc bấp bênh, không phải giả."

"Đó là vì bên trên cố ý nhả ra, muốn dẫn rắn ra khỏi hang? Bắt gọn luôn một mẻ?" Tả Tiểu Đa hỏi.

“Đúng là thế, mà hậu quả trực tiếp khi làm như vậy chính là sự hy sinh của Tiềm Long sẽ rất lớn."

Vẻ mặt Diệp Trường Thanh toát ra vẻ cô đơn.

“Ngươi hoàn toàn không biết khi nào kẻ địch ra tay, nên chỉ đành chờ đợi trong bị động, trong tình thế bị động gặp chiêu nào phá chiêu đó."

Diệp Trường Thanh hít sâu một hơi: "Hiệu trưởng đời tiếp theo của Cao Võ Tiềm Long, bên trên đã chọn được người rồi ... Chỉ chờ ta không chống đỡ nổi chết đi, hiệu trưởng mới sẽ tới tiếp nhận công việc, trên danh nghĩa thì nói là vì ổn định đại cục, nhưng kiệt tình ra thì là làm tiếp chuyện này."

"Trên thực tế, không phải chỉ có Cao Võ Tiềm Long là xảy ra tình huống như vậy."

Diệp Trường Thanh nói: "Hơn trăm năm về trước, Cao Võ Vân Đoan cũng đã xảy ra chuyện như vậy. Sau hàng loạt sự việc liên tiếp rồi lại trở về bình tĩnh, yên ắng được hơn một trăm năm cho tới tận bây giờ ... Còn có, Bộ Võ giáo, Cục Tinh Thuẫn v.v ... cũng đều xảy ra chuyện tương tự. Nhưng mà, cái giá bọn họ phải trả không lớn bằng cái giá mà Cao Võ Tiềm Long phải trả lúc này ... "

"Chỗ nguy hiểm nhất của kẻ địch vĩnh viễn là khi bọn họ ngủ đông trong bóng tối. Bởi vì ngươi sẽ vĩnh viễn không biết được, bọn họ đã thâm nhập vào tới mức nào, tới khu vực nào ... "

"Cho nên lần này đột nhiên Cao Võ Tiềm Long có dấu hiệu như vậy ... Cũng là một cơ hội phản kích dành cho chúng ta."

Diệp Trường Thanh lạnh lùng cười rồi nói: "Nếu không, dù Diệp Trường Thanh ta chỉ muốn yên tâm dạy học, mặc kệ sóng gió bên ngoài, nhưng bộ Võ Giáo và các lãnh đạo Đế Quốc cũng sẽ không để bọn họ thối nát tiếp. Chỉ là xử lý mấy tên hiệu phó nhai nhep ma thoi, dễ nhu trở ban tay, không phải nói chơi!"

“Nhưng như vậy, thì nanh vuốt mà kẻ địch vất vả mãi mới vươn ra sẽ lại bị rút về, lần nhe nanh tiếp theo, không biết là khi nào."

“Bọn ta có thể bắt tặc ngàn ngày, nhưng phòng trộm ngàn ngày thì rất mệt mỏi, cho dù có canh phòng mệt mỏi ngàn ngày, cũng chưa chắc đã có kết quả."


“Thì ra là thế."

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long nở một nụ cười từ tận đấy lòng.

"Tiểu Đa, mấy thứ mà ngươi cho ta ấy, cũng không chống đỡ được lâu lắm. Đương nhiên là ta cũng muốn xử lý xong chuyện của Nhậm thượng tướng, nhưng nếu thật sự không chống đỡ nổi nữa, thì cũng chỉ đành từ bỏ ... Để Cố Thiên Phàm tới tiếp nhận."

"Dù sao thì Tinh Hồn Ngọc cực phẩm rat khan hiếm ở đại lục Tinh Hồn! Viên nào cũng có tác dụng to lớn, gom đủ một trăm viên, sử dụng trong thời khắc đột phá mấu chốt, là sẽ có cơ hội rất lớn sẽ có thêm một vị tu giả tu vi trên Quy Huyền cảnh cho Đế Quốc rồi."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.