Chương trước
Chương sau
Lý Thành Long chậc lưỡi: “Ngươi đừng nói... điều xấu này nữa.”

“Thông qua việc gặp mặt hôm nay, ta khẳng định, những người trẻ tuổi của nhà họ Cao đúng là không hề biết ngọn nguồn nguyên nhân thật sự của chuyện này, ít nhất thì cũng không biết toàn bộ sự thật.”

“Điều này cũng khiến ta chắc chắn hơn... Những người đứng đầu nhà họ Cao. và nhà họ Ngô có ý xấu đối với ta.”

Trên mặt Tả Tiểu Đa lộ ra nụ cười quỷ dị: “Ngươi nói xem tại sao những người đứng đầu hai nhà này, từ đầu đến cuối đều không để người trẻ tuổi bên dưới biết nguyên nhân thật sự của chuyện này?”

Lý Thành Long cau mày suy nghĩ.

“Bởi vì hai nhà này còn muốn cứu vãn những người trẻ tuổi sau khi sự việc xảy ra?”

“Không biết, không chắc.”

Tả Tiểu Đa thản nhiên nói: “Nhưng bọn họ càng không muốn để những người trẻ tuổi biết, ta lại càng để những người đó Trong số những người trẻ tuổi trong các đại gia tộc như vậy, có mấy người là hoàn toàn không có dã tâm? Càng là người trẻ tuổi xuất sắc, càng tự cho mình là hơn người, cho rằng bản thân nên có “quyền phát biểu' nhiều hơn.”

Hắn đảo mắt, nói: “Phù Phù, chuyện này... Có thể sẽ tạo điều kiện cho rất nhiều chỗ có thể lợi dụng.”

Lý Thành Long bĩu môi, nói: “Ta cảm thấy ngươi đã nghĩ nhiều rồi... Muốn ly gián gia đình người ta? Ý nghĩ này hơi viển vông đấy?”

Tả Tiểu Đa thản nhiên nói: “Hiện tại vẫn đang trong giai đoạn đi một bước nhìn một bước, ta cũng không định ly gián bọn họ. Chỉ muốn xem tâm lý của mỗi người có thể biến hóa tới mức nào sau khi sự việc này bị lật tẩy... Cứ từ từ mà chơi, chuyện này cũng không hại gì tới chúng ta.”

Tả Tiểu Đa chỉ nói tới đây, rồi kết thúc chủ đề.

Nhưng theo Lý Thành Long thấy, bất kể như thế nào cũng không thể chỉ hiểu tới đây.

Phải phát triển tiếp, sau đó lập kế hoạch mới được.

Để chuyện phía sau phát triển tới mức độ lớn nhất thuận theo ý của bản thân bọn họ mới được, tốt nhất là... Tất cả mọi chuyện đều được tiến hành theo dự tính của mình và Tả Tiểu Đa bên này, vậy càng tuyệt...

Nhưng, muốn làm được điều này, lại không hề đơn giản...

“Đừng nghĩ nữa, trước tiên cứ moi nhà họ Lý ra đã, Lý Thành Thu tàn tật rồi thì sao?... Đừng cho răng như thế là xong chuyện.”

Tả Tiểu Đa cười lạnh lùng, nói: “Tàn tật cũng không phải do ta đánh, hắn thiếu nợ cô Hồ của chúng ta còn chưa trả, hắn nở mày nở mặt hơn hai mươi năm, vênh váo tự đắc hơn hai mươi năm, há có thể để món nợ này trôi qua trong một sớm một chiều? Còn cả mối thù sỉ nhục Hà lão hiệu trưởng, đối với món nợ lớn này, cái giá mà hắn phải trả còn lâu mới đủ! Hắn nghĩ là hắn có thể thoát khỏi chuyện này, không cần quan tâm tới, có thể điềm nhiên như không sao? Nghĩ đẹp quá rồi đấy!”

“Ta đồng ý với cách nghĩ này của ngươi, nhưng nhà họ Ngô và nhà họ Cao đều không tìm nhà họ Lý gây chuyện, bên trong chắc chắn có lý do khác.

“Ta mặc kệ lý do bao biện gì đó của bọn họI”

Tả Tiểu Đa kiên quyết nói: “Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền! Ta có thể thiếu nợ người, nhưng chắc chắn không cho phép người thiếu nợ ta! Hừ!”

Lý Thành Long: “...” Đầu óc của tên này, vẫn không bình thường như mọi khi.

Nói như thể ngươi không phải là kẻ giết người vậy...

Ngay trong đêm đó, Lý Thành Long đã hoàn thành lần áp chế đầu tiên trên con đường gai, tuy Phù Phù đã liều mạng, dốc hết sức lực, nhưng dẫu cho đan điền của hẳn đã lớn hơn hầu hết mọi người, thì vẫn kém hơn Tả Tiểu Đa rất nhiều, lần này cũng chỉ áp chế được một phần hai đan điền, là đã không thể áp chế tiếp nữa.

Nhưng Lý Thành Long cũng không cưỡng cầu quá mức, bởi vì hắn cho rằng nếu tiếp tục áp chế, cảm giác sục sôi bùng nổ ở đan điền và kinh mạch sẽ quá mãnh liệt.

Miễn cưỡng so sánh, một khi cảm giác đau đớn tăng nhanh thì rất có thể chân khí sẽ hỗn loạn, tạm thời dừng lại, còn có thể chịu được.

Bây giờ tới được bước này, là đã chạm tới giới hạn hiện tại của Phù Phù.

Sau khi hoàn thành lần áp chế này, hai người lại ở trong phòng luyện công, dựa lưng vào nhau luyện công như thường lệ. Đột nhiên Lý Thành Long phát hiện, sức nóng Viêm Dương Chân Kinh của Tả Tiểu Đa đã tăng lên rồi, tăng lên rất nhiều, tăng hơn hai lần!

Biến hóa lớn này khiến Lý Thành Long - người đang luyện công sát bên Tả Tiểu Đa cảm thấy dường như hắn đã đặt mình vào trong một lò lửa, sau khi Lý Thành Long đổ mồ hôi khắp người, hắn gần như đã hoài nghi phải chẳng bản thân đã bị Tả Tiểu Đa hấp chín.

Nhưng Phù Phù vẫn cắn răng chống đỡ!

Bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được hàn khí ẩn nấp trong kinh mạch, trong thân thể mình bị sức nóng mãnh liệt này đẩy ra ngoài toàn bộ!

Ngược lại đang chạy trong kinh mạch!

Hơn thế nữa, ngay cả quần áo trên móc treo và khăn tắm phía trên bồn nước cũng hiện ra trạng thái kết băng.

Quả nhiên không thể xem thường luồng hàn khí này, mặc dù Viêm Dương Chân Kinh của Tả Tiểu Đa bạo phát liên tục, đẩy nhiệt lượng vọt lên cao giống như núi lửa, nhưng nó vẫn duy trì được hơn một phút trước khi tan rã hoàn toàn.

Và sau khi hàn âm chỉ lực này hoàn toàn tan rã, nó lại chuyển hóa trở thành linh khí cực kỳ tỉnh thuần, lại được hút vào trong cơ thể thông qua việc luyện công của hai người, biến thành nguyên khí cực kỳ tinh thuần!

Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy mật độ của linh khí trong đất trời dường như dày đặc hơn, hít vào một hơi, lập tức nguyên khí trong đan điền lại đầy ắp! Nháy mắt đã đạt tới mức cần phải áp chế một lần nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.