Sở dĩ phải bắt sống tất cả, chứ không được giết ngay tại chỗ, chính là để đề phòng một trường hợp: Lỡ như chỉ là một đường chủ nào đó của Vấn Đạo Minh
làm việc này, còn những người khác thì vô tội, không hề hay biết thì sao?
Không thể giết oan người tốt được.
Hạng gia gào khóc vang trời, tiếng gào thét oán giận của những người đàn ông của Hạng gia vang dội khắp thành Phong Hải này!
“Báo thù! Báo thùi” Hạng gia tức giận gào lên.
Bao nhiêu suy nghĩ ngược bạo từ các cao thủ của Hạng gia đều toát ra ngoài, bao trùm cả thành Phong Hải.
Hạng gia, xảy ra chuyện lớn rồi!
Nhiều lời đồn đoán cũng nhanh chóng lan truyền ra.
“Hạng gia sao vậy?”
“Không biết.”
“Chắc là đã xảy ra chuyện rồi... nói không chừng đã chết người rồi!”
“Ta cũng cảm thấy thế, nếu không thì sẽ không phản ứng mạnh như vậy đâu!” “Hoặc có thể một nhân vật quan trọng nào đó chết không chừng...”
“Chờ xem thử..."
Có người phát hiện, lớp thanh niên trẻ ra vào Hạng gia, trên dưới toàn thân
đều là đồ tang; còn lớp già tuy vẫn chưa thay y phục, nhưng cũng là một thân trắng toát, hoặc là xanh hoặc là xanh dương hoặc là mặc đồ đen.
Tóm lại, những bộ y phục sặc sỡ đều không thấy đâu nữa cả. “Nhìn như vậy, có lẽ người chết là một tiểu bối?”
“Lẽ nào là Hạng Xung, Hạng Băng hay mấy người xuất sắc nhất của Hạng gia?”
“Ừm... cũng rất có thể, nghe nói Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3678877/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.