Chương trước
Chương sau
Văn Hành Thiên nhìn đồng hồ, nói: “Thí luyện lần này sẽ diễn ra trong ba ngày! Thu hoạch trong ba ngày này, ít nhất phải đạt được số điểm đủ cho các ngươi dùng trong nửa tháng tới. Bởi vì sau lần này, cho đến cuối tháng, học sinh mới sẽ không được ra ngoài thí luyện nữa. Và vào đầu tháng sau, cuộc thi dành cho các học sinh mới sẽ bắt đầu, mười ngày sau cuộc thi này, mới có thể tiến hành thí luyện lần thứ hai.”

“Nửa cuối tháng này của học sinh mới, tiêu hao tài nguyên không tiêu hao điểm, nhưng bắt đầu từ mùng một tháng sau, tất cả tài nguyên liên quan, bao gồm cả đồ ăn thức uống, tất cả đều phải dùng điểm để đổi!"

“Nhớ kỹ đấy!”

Văn Hành Thiên nhấn mạnh: “Bắt buộc, ít nhất phải tích lũy đủ cho nhu cầu tu luyện, nhu cầu cuộc sống trong nửa tháng, nếu không, cũng chỉ có thể tiêu hao đồ dự trữ trong nhẫn không gian của bản thân ngươi! Có điều tại Cao Võ Tiềm Long thì đó là chuyện vô cùng mất mặt.”

“Tất cả đều phải nhớ cho kỹ!”

'Tổng chỉ huy phụ trách thí luyện lần này, là hiệu phó Hạng Cuồng Nhân của Cao Võ Tiềm Long vừa mới trở lại vị trí công tác, trong sương sớm, chỉ thấy một bóng dáng vô cùng to lớn, thế rồi bóng dáng ấy vượt qua lớp sương sớm xuất hiện ở giữa không trung.

“Tất cả các thành viên tập hợp!”

Các lớp khác, bao gồm cả lớp một của Tả Tiểu Đa cũng tập hợp về bên đó.

Nhưng ngay tại thời khắc đó, Tả Tiểu Đa nhìn thoáng qua tướng mạo của Hạng Xung, Hạng Băng, đột nhiên mặt Tiểu Đa biến sắc.

Hắc khí trùng thiên! Đại kiếp nạn sinh tử! Tả Tiểu Đa hồi hộp lo lắng ở trong lòng.

Khi vừa mới xuất phát vẫn chưa có, sao bây giờ lại có?

'Tâm niệm vừa động, đến gần Lý Thành Long, hỏ sao?”

Hạng Xung, Hạng Băng nói

Lý Thành Long nói: “Bọn họ nói sẽ làm theo hướng dẫn bên trong cẩm nang.” Tả Tiểu Đa nhíu mày, nói: “Có chuyện bất thường rồi.” Lý Thành Long: “???2”

Ta vừa mới chém gió là ngươi giỏi giang, sao lại có chuyện bất thường rồi, ngươi đừng tự vả mặt mình nhanh thế chứ!

Tả Tiểu Đa không nói lời nào, chỉ đuổi theo đội ngũ với vẻ mặt bình tĩnh, cho tới khi đuổi kịp Hạng Xung và Hạng Băng, thấp giọng nói: “Bây giờ nghe ta nói, hai người các ngươi không được nói, một chữ cũng không được nói.”

Hạng Xung và Hạng Băng đều ngẩn người, nhưng vẫn yên lặng lắng nghe.

“Sau khi ra khỏi thành một lúc, hai người các ngươi tạm thời tách nhau ra, sau đó lập tức đi về phía trước rồi tập hợp ở hướng mười một giờ, nhất định phải làm theo lời ta nói.”

Giọng của Tả Tiểu Đa rất vội.

“Tại sao?”

Mặt của Hạng Băng tràn đầy sự khó hiểu: “Nhưng lần này là hành động cá nhân, lấy cá nhân làm đơn vị, không được phối hợp hành động.”

Hạng Xung lại hơi đăm chiêu.

“Hiện tại nghe theo ta!”

Tả Tiểu Đa gầm nhẹ một tiếng, sau đó nhỏ giọng: “Nhớ lại chuyện nhà hiệu phó Thành, nếu hai anh em các ngươi muốn tiếp bước lão nhân gia hắn, vậy cứ tự ý làm đi”

Hai người lộ vẻ sợ hãi, sững sờ ngay tại chỗ.

“Lần tái xuất này của ông cố nhà các ngươi quá mạnh mẽ, đã động chạm rất lớn đến lợi ích của người ta... Mới sáng nay, ta thấy tướng mạo của các ngươi vẫn ổn, nhưng hiện tại, trên mặt các ngươi tràn đầy hắc khí... Trong nháy mắt mà có biến cố, khí tướng sẽ rất khác, chủ yếu là do có thế lực mạnh bên ngoài can thiệp vào, cũng chính là chuyện xấu đột nhiên tới' mà người ta hay nói... Nói cách khác, đây chính là quyết định hành động tạm thời của đối phương.”

Tả Tiểu Đa nói: “Ta nghĩ, rất có thể là vì nội dung chính của lần thí luyện này là tính thành tích cá nhân, nên đối phương muốn nhân lúc các ngươi ở một mình ra tay, dùng hai người các ngươi đả kích ông cố các ngươi, không thể không nói, đây thật sự là cơ hội trời ban đối với bọn họ! Thử nghĩ mà xem, ông cố nhà các ngươi là người tổng phụ trách trong lần rèn luyện này, mà chất trai chắt gái của mình lại gặp tai nạn bất ngờ, vậy trách nhiệm thuộc về ai? Phải thu xếp thế nào?! Một khi sự việc xảy ra, nhà họ Hạng không chỉ đối mặt với việc người đầu bạc tiễn người đầu xanh, mà còn phải chịu trách nhiệm liên đới!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Hạng Băng trở nên trắng bệch.

Sự tồi tệ xấu xa trong chuyện nhà hiệu phó Thành năm đó, khiến những người biết được, không ai là không chửi rủa, mà nay, lại có người muốn dùng thủ đoạn như vậy để đối phó với mình?

“Nhưng mà không sao. Lần này giáo viên của Cao Võ Tiềm Long, đã dùng khí thế khí cơ liên tỏa, phong ấn cả khu vực, toàn bộ người có tu vi trên Anh Biến, đều không thể tiến vào khi khí cơ liên tỏa đã đóng, vào là bị phát hiện ngay. Vậy thì, muốn làm việc này, tu vi nhiều nhất chỉ dưới Anh Biến.”

Tả Tiểu Đa nói: “Chỉ cần các ngươi nhớ kỹ lời của ta, sau khi ra khỏi thành, trước tách nhau ra, sau đó lập tức đi về hướng mười một giờ, tụ họp với ta, thì có thể đảm bảo vô lo!”

“Hiểu rồi!”

“Nhớ kỹ việc này đừng lộ ra trước, để tránh đánh rắn động cỏ, ta sẽ báo chuyện này cho thầy Văn trước, cái gọi là cơ hội trời ban, cũng chưa chắc là cơ

hội của mình bọn họ!”

Tả Tiểu Đa khẽ dặn: “Duy trì vẻ mặt tự nhiên chút, đừng để kẻ địch từ bỏ hành động lần này.”

Hai người đều cười gượng.

Năm đó, cháu gái của hiệu phó Thành bị hãm hiếp và giết chết, còn cháu trai bị cũng bị giết hại, số phận bi thảm như vậy, rõ ràng như hiện ra trước mắt, giờ đây lại có người nổi lên ý nghĩ xấu xa như vậy đối với mình và chuẩn bị đưa nó vào hành động, ngươi bảo ta làm sao mà có thể tiếp tục buông lỏng.

Lúc này Tả Tiểu Đa cũng không có cách tốt hơn.


Văn Hành Thiên quay đầu: "????"

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc chưa từng có của Tả Tiểu Đa, thậm chí còn lộ rõ vẻ sợ hãi và dè chừng, lòng Văn Hành Thiên thoáng động.

“Chuyện gì?” Đi theo Tả Tiểu Đa ra ngoài vài bước, Văn Hành Thiên thấp giọng hỏi.

“... Thầy Văn, nếu ngươi tin ta thì che chắn xung quanh một tý, ta còn chưa tới Thai Tức, không biết truyền âm.” Tả Tiểu Đa nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.