Cứ như trích tiên trên trời, dựa hư không đón gió.
Phong lưu phóng khoáng không thể tả được, thoải mái tự nhiên vô cùng vô tận.
Xem ra phong độ đã tốt, khí chất còn tốt hơn nữa!
Đương nhiên, chủ yếu là dáng người đẹp, nên nhìn vào hình ảnh này, tự nhiên siêu việt!
Sương mù sáng sớm dày đặc cuồn cuộn ở phía trước, được linh khí thấm thêm vào, càng như nước thủy triều, sáng đẹp như kỳ quan.
Văn Hành Thiên dẫn theo người xông thẳng vào sương mù dày đặc.
Chỉ nghe thấy tiếng cười bất chợt của Tả Tiểu Đa ở bên cạnh, chắp hai tay sau lưng, cứ như vậy mà nhẹ nhàng bay vào cùng với mình, tay áo bay bay, siêu thoát xuất trần.
Miệng ngâm thơ: “Ngã bản cửu thiên trích tiên nhân, vân đoan quỳnh tiêu vũ phong vân, kim nhật đạp túc phàm tục sự, thả tương song thủ nhạ hồng trần, nhất nhãn khán thấu nhân tam thế, nhất tự giải tấn thiên hạ nhân, yếu vấn thiên cơ tại hà xử, tu hướng tả sư môn hạ tầm (*).”
(*) Tạm dịch: Ta vốn là Cửu Thiên Trích Tiên nhân, là áng mây trời đùa giỡn với gió mưa, hôm nay đặt chân vào phàm tục, tạm để hai tay đùa giốn với hồng trần, liếc mắt nhìn thấu người trong tam thế (quá khứ hiện tại và tương lai),một chữ hiểu rõ mọi người trong thiên hạ, muốn hỏi thiên cơ ở nơi nào, phải tìm học trò bên trái thầy (ý chỉ Tiểu Đa đang ở bên trái Văn Hành Thiên).”
“Khụ khụ khu..."
Văn Hành Thiên ho khan một trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3653439/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.