“Ta đã thử hết lần này đến lần khác, thật sự không ép xuống được! Đau nữa ta cũng có thể kiên trì, nhưng vẫn không ép xuống được, ta phải làm sao bây giờ?”
Tả Tiểu Đa yếu ớt nói.
Văn Hành Thiên cũng sốt ruột, quát lên: “Độ khó chủ yếu của con đường chông gai chính là đau đớn khó có thể chịu đựng được, không đau làm sao có thể đè nén xuống được? Viện cớ, tất cả đều là viện cớ! Đến đây ngồi xuống trước mặt †a, ngươi tự mình dốc hết toàn lực để làm, thử kiềm nén rồi ta sẽ vận công giúp ngươi một tay, chỉ là làm như vậy sẽ có tác dụng phụ, một khi có tính ỷ lại thì sau này càng khó có thể kiềm nén chân nguyên!”
Tả Tiểu Đa nói lẩm bẩm: “Nhưng bây giờ ta đã ép trở về một chút, bên trong đan điền cũng không đến mức đầy ắp..."
“Hả?”
Văn Hành Thiên nhíu nhíu mày: “Vậy ngươi mau chóng hấp thu chân nguyên! 'Ta trông coi ở đây, chờ ngươi hấp thu đầy, sau đó giúp ngươi kiềm nén! Cũng không mất bao nhiêu thời gian.”
Lần này Văn Hành Thiên thật sự sốt ruột.
Một thiên tài tuyệt thế mà chính mình nhận định lại hoàn toàn không có chiến tích khi đặt chân lên con đường chông gai, đây quả thực là tự đào hố chôn mình, tự phá hủy tương lai!
Nếu như Tả Tiểu Đa thật sự không đi được trên con đường chông gai, Văn Hành Thiên chỉ cảm thấy bản thân đã làm một thấy giáo không làm tròn bổn phận!
Không, là thất bại, thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3648326/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.