“Tên rất hay, nhất nặc thiên kim. Nam tử hán đại trượng phụ, một lời hứa chính là sinh tử, một lời hứa chính là tôn nghiêm, đã hứa là trọn một đời”
Tả Tiểu Đa khen ngợi.
Phương Nhất Nặc nghe xong, không khỏi suy nghĩ nhiều hơn: Đây là nhắc nhở ta phải ghi nhớ lời hứa à? Nếu không sẽ cho ta hồn phi phách tán?
Nhất thời lòng càng như tro tàn, nói: “Đúng vậy, một lời hứa nặng như sinh tử”
“Hảo hán tử, hảo hán tử."
'Tả Tiểu Đa giơ ngón tay cái.
Phương Nhất Nặc cạn lời
“Rốt cuộc ngươi tới thành Phượng Hoàng để làm gì?" Tả Tiểu Đa rất tò mò.
"Ta đến...thật ra chính là vì Phượng Mạch Xung Hồn... Haizzz..."
Phương Nhất Nặc đâu dám giấu diếm gì nữa, số phận đã đưa cuộc đời ta vào tình huống thế này, cho dù ta có giãy dụa thì cũng có ích lợi gì đâu?
“Thì ra là thế”
Tả Tiểu Đa đảo mắt lia lịa, nói: “Ngươi là Hóa Vân trung cấp hay cao cấp thế?”
“Cao cấp, đã gần đến bậc đỉnh phong rồi” Phương Nhất Nặc thành thật nói ra tất cả.
“Người Vu Minh bên thành Phượng Hoàng có ai tu vi cao hơn cả ngươi không?” Tả Tiểu Đa hăng hái bừng bừng hỏi.
“Dù có thì cũng không nhiều lắm...” Phương Nhất Nặc tìm từ diễn đạt rất cẩn thận.
Không biết vì sao, trong mắt Phương Nhất Nặc, Tả Tiểu Đa cầm Long Huyết phi đao trong tay đặt câu hỏi còn có uy thế hơn cả người kia.
Bản thân Long Huyết phi đao chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3504468/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.