Nếu mình không chết, chỉ căn xin cha gọi điện cho chú Nam nói: Phi đao của ngươi bị cướp mất rồi, ngươi đi đòi về đi.
Gã trước mặt chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì.
Nếu mình chết rồi thì cũng không lỗ vốn.
Long Huyết phi đao sau cùng rơi vào tay ai, kẻ đó chính là hung thủ!
Tên khốn kiếp này cũng không thể chạy thoát được.
Đây là toàn bộ suy nghĩ của Tả Tiểu Đa, dù thế nào, ta chết cũng có thể kéo theo một cái đệm lưng.
Phương Nhất Nặc cưỡng ép lật tay phải của Tả Tiểu Đa ra, cười gần nói: "Oắt con, dám dùng đao đánh lén ta... Không ngờ trên người thẳng nhóc như ngươi còn có bảo khí... Thế này lại béo ta rồi... Đại nhân vật chờ ta à, bảo bối này là đại nhân vật đưa cho ngươi đúng không, để ông đây xem thử xem là thứ tốt gì nào. Ừm, thứ màu đỏ... đỏ... đỏ này... đù má!"
Phương Nhất Nặc lạnh hết cả người.
Đây là sắc đỏ bên trong thần hồn?
Chăm chú xem xét Long Huyết phi đao trong tay, càng nhìn càng thấy quen mắt, mắt cũng càng trợn to hơn.
Ôi... đệt... sao trông giống như là của người kia thế nhỉ...
Vừa tỉnh ngộ, tóc Phương Nhất Nặc cũng dựng đứng cả lên, chợt nảy ra một cảm giác sắp hồn phi phách tán.
Một lưỡng khí lạnh dâng lên từ lòng bàn chân, nháy mắt chạy đến sống lưng. Sau đó cả tấm lưng lạnh lẽo như rắn bò.
Ánh mắt Phương Nhất Nặc cũng dại ra.
Lật qua lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3504467/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.