Lạc Hải Đường đi đến Hoa giới, bà có một con thú cưỡi là Bạch Trạch. Trên đường đến, Lạc Hải Đường liên tục nhớ về khung cảnh một ngàn năm trước, ngày mà Ngư Phi chào đời.
Ngàn năm trước…
Lạc Hải Đường ở bên ngoài trông chừng quả trứng sắp nở bên cạnh là Lạc Tiềm Trúc lúc này vừa tròn hai ngàn tuổi. Các vị trưởng lão cũng có mặt đầy đủ, ai cũng mang theo dáng vẻ hưng phấn và mong đợi. Phụ thân của Tiềm Trúc đang ở Côn Lôn cũng đã đến, ông là Hư Vi Thượng Thần.
Bên ngoài có người hối hả chạy vào, thân mang giáp sớm đã nhuộm máu.
" Bẩm Thượng Thần, Ma tộc đã đánh lên Côn Lôn sơn hòng đoạt đi Thần kính. "
Hư Vi tức thời căng thẳng, ra lệnh triệu tập binh lính phòng thủ, ông quay lại dặn dò với Lạc Hải Đường vài câu rồi cũng rời đi ngay.
" Mẫu thân, phụ thân…"
Lạc Tiềm Trúc sắc mặt có hơi nghiêm trọng kéo lấy tay áo của Lạc Thanh Mi. Đau lòng thay đây lại là gặp cuối cùng của ba người họ.
Hơn nửa canh giờ sau, khí trời đã mù mịt nay lại u ám hơn. Quả trứng bên trong đã nứt ra, tiểu phượng hoàng toàn thân rực lửa ngọ nguậy cùng lúc đó bên ngoài điện hiện ra hắc quang bay lượn bên trên. Lạc Tiềm Trúc đứng gần tiểu phượng hoàng nhất, nàng ấy đưa mắt nhìn qua sau đó kinh hãi la lên.
" Cứu ta với. "
Nghe thấy tiếng kêu cứu thất thanh của nhi nữ, Lạc Hải Đường vội vàng chạy đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyet-tu-tam-sa/3559487/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.