Tiều Nhan Tức trở về Thiên cung, trước cửa điện đã nhìn thấy bóng dáng thập thò lén lút đang cẩn trọng từng bước lui người đi ra. Tiều Nhan Tức đi đến nắm lấy áo người nọ, ném y trở lại vào trong. Người đó nằm trên mặt đất, lăn qua lộn lại rồi chầm chầm đứng dậy, ôm lấy tấm lưng yếu ớt mà kêu trời.
" Ca, đừng có hung hăng như vậy có được không? "
Là Tiều Úc Khanh đang bỏ trốn khỏi điện Chiêu Hoa. Tiều Nhan Tức phất tay đã thổi bay Úc Khanh vào lại Phất Ngọc điện. Tiều Cung Xuyên từ ngoài đi vào, nhìn thấy đệ đệ bị ném vào một cách thô bạo liền né sang một bên.
" Huynh về rồi hả, mau quản con báo này lại đi, Chu Chi quân tức giận đã bỏ đi rồi. "
Nhan Tức quay lại nhìn Cung Xuyên.
" Đệ không cùng với vị điện hạ kia làm càn nữa chứ? "
Tiều Cung Xuyên xoa xoa mũi, vờ như không nghe thấy đi về phía Phất Ngọc điện.
" Nếu đệ còn không nghe lời thì sẽ bị người đó liên lụy, đệ biết không? "
Nam tử vừa đi được vài bước thì dừng lại, y hít một hơi thật sâu.
" Ca, đó là lựa chọn của ta, là ta làm sai, ta phải chuộc tội, ta không sợ bị liên lụy. "
Tiều Nhan Tức im lặng một lúc lâu sau đó đi qua Tiều Cung Xuyên, bước vào Phất Ngọc điện.
" Ca chỉ muốn nhắc nhở đệ mà thôi, sự trừng phạt của Thiên đạo không chỉ đơn giản là chia rẻ đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyet-tu-tam-sa/3557536/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.