Trăm năm sau, Tiều Nhan Tức ngoài việc bảo vệ vùng Vong Xuyên thường xuyên bị người của Ma tộc quấy phá thì chàng thường xuyên đến Thanh Khâu hoặc là Cửu Chi cốc. Chàng vẫn là thượng Tiên, theo lời Ti Mệnh nói, phải trải qua một lần lịch kiếp, nếm trải bát khổ mới có thể thăng lên thượng Thần nhưng thời cơ chưa đến, chưa thể đi được.
Hôm nay ở Thanh Khâu tổ chức yến tiệc nhân sinh thần của công chúa Y Đàm, xinh như hoa như ngọc, dịu dàng đoan trang. Tiều Nhan Tức đến khá đúng giờ, chàng diện một bộ y phục màu trắng xanh có họa tiết vân bồng, luôn mang theo ngọc bội, chưa từng rời thân.
Phong tư xước ước.
Viên nhuận như ngọc.
Chỉ có thể là chàng. Có nữ tử vận áo vàng, vừa nhìn thấy chàng đã rung động, đôi mắt lung linh, tim đập lại nhanh, nhìn đến ngây người.
Không lâu sau, Trình Tranh dẫn theo một tiểu cô nương, vận áo hoa xanh mướt, trâm cài hoa ngọc, rực rỡ xinh đẹp nhưng lại đeo mạn che chỉ để lộ đôi mắt to tròn, linh động. Tiều Nhan Tức nhìn qua thấy có chút bất ngờ, Trình Tranh tâm tĩnh tựa thủy nay lại đem theo một hoa tiên tử, là ai đây?
Trình Tranh ngồi xuống bên cạnh Tiều Nhan Tức, tiểu hoa tiên tử cũng ngồi xuống theo. Đôi mắt tò mò, nhìn chăm chăm vào Tiều Nhan Tức lại lấy tay kéo kéo tay áo của Trình Tranh.
“ Sư phụ, người này thật đẹp a. “
Tiều Nhan Tức dịu dàng nhìn tiểu hoa tiên tử.
“ Tiểu hoa tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyet-tu-tam-sa/3500153/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.