Lộ Tiểu Vũ sửng sốt, “Anh mình?”
Lý Phương Thiên nói, “Ừ, rất cao rất đẹp trai, anh ấy nói là anh của cậu, ngồi trên ghế chờ cậu, gọi điện cho cậu mà không được.”
Lộ Tiểu Vũ vẫn ngơ ngác, “Anh ấy nói là anh mình?”
Lý Phương Thiên gật đầu, “Ừ, lúc đầu mình còn tưởng là người trong ảnh chụp cậu để trên bàn, nhìn kĩ mới thấy không giống lắm. Anh ấy ngồi nhìn ảnh của cậu rất chăm chú.”
Lộ Tiểu Vũ quay đầu, nhìn ảnh của Trầm Thiên Ảnh đặt trên bàn, đầu rối loạn bỗng trở nên rõ ràng, cậu nhớ Trầm Thiên Ảnh từng nói, anh có thể nhìn thấy linh hồn rời khỏi cơ thể, chỉ cần chọn đúng thời điểm rời khỏi thân thể hiện tại, anh có thể tiến nhập vào cơ thể vừa mất linh hồn. Mặc dù chưa từng thử, nhưng khi đó Trầm Thiên Ảnh rất bình tĩnh, anh tin rằng mình có thể quay về cơ thể con người.
Nói vậy, khi xảy ra tai nạn giao thông, có lẽ đã có một người tử vong, còn Trầm Thiên Ảnh thì sống lại.
“Anh ấy đi đâu rồi?” Lộ Tiểu Vũ đột nhiên hỏi.
“Sao?” Lý Phương Thiên không nghe rõ.
Lộ Tiểu Vũ nóng vội nhắc lại, “Anh mình, anh ấy đi lúc nào? Anh ấy có nói anh ấy đi đâu không?”
Lý Phương Thiên đáp, “Đi hơn mười phút trước rồi, nói muốn qua thư viện xem có tìm được cậu không.”
Lộ Tiểu Vũ không nói nhiều, mở cửa chạy ra ngoài.
Mười giờ ở sân trường vẫn rất náo nhiệt, đường đi bộ người tới người lui, tiếng cười đùa vang lên ầm ĩ.
Lộ Tiểu Vũ chạy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211767/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.