Trầm Thiên Ảnh ở nhà cô đơn phiền muộn chờ đợi cả một ngày, anh cũng có cảm giác bất an giống Lộ Tiểu Vũ, tuy nhiên, nỗi bất an của anh lại là sợ Lộ Tiểu Vũ không chịu để ý đến mình.
Đứa em trai dịu ngoan vẫn nấu cơm, tắm rửa cho anh, nhưng không chịu nói chuyện với anh, cũng không nhìn anh nữa. Trầm Thiên Ảnh biết tối qua mình thực sự có hơi quá.
Anh muốn làm Lộ Tiểu Vũ vui, thế là ngay khi nghe thấy tiếng bước chân ở ngoài hành lang, anh ngậm điếu thuốc còn chưa châm lửa nằm sấp trước cửa chờ. Lúc nghe được tiếng vặn chìa khóa, Trầm Thiên Ảnh nghĩ thầm, thế này coi bộ chưa đủ độ, vậy là nâng cái mặt già hơi đỏ lên, nghiêng người, nằm trên mặt đất ngửa đầu nhìn về phía cửa.
Thư Minh Viễn cõng Lộ Tiểu Vũ lên lầu, thò tay vào túi cậu tìm chìa khóa, mở cửa, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là cảnh con chó lông vàng kia miệng ngậm thuốc lá, nằm dưới đất ngửa cái mặt ngốc ngốc lên nhìn hắn.
Thư Minh Viễn hơi nhíu mày.
Trầm Thiên Ảnh bật mạnh người dậy, cảnh giác nhìn Thư Minh Viễn, rồi mới sực nhận ra, vội vàng nhổ thuốc trong miệng đi.
Lộ Tiểu Vũ cọ cọ má lên vai Thư Minh Viễn, đưa mắt nhìn Trầm Thiên Ảnh, tiếng “Anh” quanh quẩn bên miệng lại chẳng thể thốt ra.
Thư Minh Viễn đặt Lộ Tiểu Vũ xuống sofa, Trầm Thiên Ảnh vội vàng nhảy lên theo, tiến sát gửi hơi thở ngập mùi rượu của cậu.
Trầm Thiên Ảnh liếm liếm mũi. Thấy Thư Minh Viễn tiếp cận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211760/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.