Buổi sáng Trầm Thiên Ảnh dậy muộn hơn Lộ Tiểu Vũ. Lúc anh tỉnh dậy, Lộ Tiểu Vũ đang ở phòng bếp làm bữa sáng, Trầm Thiên Ảnh đến cọ cọ chân cậu, cậu cũng không cúi đầu liếc một cái.
Trầm Thiên Ảnh ngẩng đầu, thấy hai tai Lộ Tiểu Vũ đều đỏ hết lên rồi.
Thế là Trầm Thiên Ảnh cúi đầu lê đuôi bỏ đi.
Lộ Tiểu Vũ lòng loạn tùng phèo, vất vả lắm mới trôi qua buổi sáng, ăn cơm trưa xong cậu lấy lý do buổi chiều đi học xe, vội vã chuồn ra ngoài từ sớm.
Trầm Thiên Ảnh đến bước chân của Lộ Tiểu Vũ cũng không đuổi theo kịp, nằm trên sofa tái phát cơn thèm thuốc, kích động không ngừng cọ cọ đầu vào ghế.
Lộ Tiểu Vũ học lái xe không chuyên tâm, thầy giáo đứng đằng xa gào to, “Ngoặt sang trái ngoặt sang trái! Lộ Tiểu Vũ cậu chú ý cho tôi!”
Lộ Tiểu Vũ vừa chảy mồ hôi lạnh, vừa vội vòng bánh lái sang trái, lại nghe tiếng thầy giáo thét lên, “Quá rồi quá rồi!” Cậu liền cuống cuồng vòng bánh sang phải.
Lái xe không khó lắm, nhưng vòng xe thì quả thực rất cần có kỹ thuật, Lộ Tiểu Vũ luyện cả chiều, chống một thân mệt mỏi đứng ở trạm xe chờ xe bus tới, trên đường về tranh thủ vào siêu thị, mua ít đồ ăn về làm cơm chiều.
Ban nãy bận rộn nên không để ý, đợi đến lúc rảnh rỗi, Lộ Tiểu Vũ lại nhớ tới chuyện tối qua, hai tai thoắt cái đỏ bừng.
Xe bus tới, Lộ Tiểu Vũ xếp hàng lên xe, đột nhiên nghe thấy tiếng ai từ xa gọi cậu, cậu quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211759/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.