Thí nghiệm của Lộ Tiểu Vũ gặp chướng ngại, cậu đưa mẫu vật chạy PCR vài lần mà vẫn không nhìn rõ được nhiễm sắc thể.
Lộ Tiểu Vũ ngồi trong phòng thí nghiệm cả chiều, rất lâu sau mới ngẩng đầu lên, phát hiện trước cửa đang có một người nhìn mình.
Lộ Tiểu Vũ giật nảy người, ôm ngực nói, “Sư huynh, sao anh không nói gì.”
Thư Minh Viễn, “…”
Lộ Tiểu Vũ đã quen với việc vị sư huynh này luôn lẳng lặng đi tới đi lui như cơn gió, cũng không để ý lắm. Gần đây cậu tự nói tự nghe quen rồi, thế là vừa dọn dẹp vừa bảo, “Em về ký túc đã, mai làm tiếp.”
Thư Minh Viễn đột nhiên hỏi, “Em dọn ra ngoài rồi?”
Lộ Tiểu Vũ sửng sốt, trả lời, “Vâng. Bởi vì anh em có chút chuyện, cho nên em dọn ra giúp anh ấy. Em phải quay về ký túc dọn nốt đồ.”
Thư Minh Viễn sâu xa “Ồ —” một tiếng, nói, “Anh đưa em đi.”
Lộ Tiểu Vũ vội vàng xua tay, “Không cần đâu, cũng không xa đây lắm.”
Thư Minh Viễn không quan tâm, “Anh lái xe tới cổng ký túc xá chờ em, em mau đi đi.”
Thư Minh Viễn nói xong rời đi, Lộ Tiểu Vũ đuổi theo tới cửa gọi “Sư huynh” mấy lần mà hắn không đáp lại. Cậu không có cách nào, thở dài thu dọn chạy về ký túc xá.
Lộ Tiểu Vũ thu dọn quần áo mang đến nhà Trầm Thiên Ảnh.
Không thể phủ nhận, Thư Minh Viễn lái xe đưa cậu về tiện hơn rất nhiều, Lộ Tiểu Vũ tranh thủ hỏi hắn chuyện học lái xe.
Thư Minh Viễn nghe một lúc, trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211744/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.