Dựa trên tiêu chuẩn một chú cún, Trầm Thiên Ảnh xem như nghe lời, chỉ là lúc nào cũng chìa cái bản mặt thối thối ra.
Lộ Tiểu Vũ tắm rửa kì cọ cho Trầm Thiên Ảnh, thấy lớp lông vàng mượt dính bết vào nhau, nhìn ngốc ngốc khó coi biết bao, cậu nhịn không được bật cười.
Trầm Thiên Ảnh nghiêng đầu, trừng cậu một cái, rồi lại thối mặt quay đầu về.
Lộ Tiểu Vũ tắm cho anh rất cẩn thận, đến lỗ tai cũng kì cọ kĩ lưỡng. Hình như Trầm Thiên Ảnh khó chịu, lúc cậu cọ tai cho anh, anh liền lắc lắc đầu. Cậu cũng tắm phần bụng, nhưng đến lúc tắm chân sau, anh liền tỏ vẻ không vui.
Lộ Tiểu Vũ khẽ nâng chân sau không chịu phối hợp của anh, hỏi, “Không tắm sao?”
Lúc này Trầm Thiên Ảnh mới buông lỏng chân, để Lộ Tiểu Vũ nâng chân mình lên. Cậu đổ sữa tắm vào lòng bàn tay, bôi lên chân anh, xoa xoa chà sát.
Trầm Thiên Ảnh khó chịu, ba chân còn lại nhảy cà nhắc trong bồn tắm muốn trốn.
Lộ Tiểu Vũ bảo, “Anh đừng cử động, xong ngay thôi.”
Mãi đến khi kì sạch tận đuôi, Lộ Tiểu Vũ mới mở vòi hoa sen giội sạch bọt biển trên người anh.
Cậu lấy khăn tắm bao quanh người Trầm Thiên Ảnh, Trầm Thiên Ảnh đứng trong phòng tắm không chịu ra, há miệng nhìn Lộ Tiểu Vũ.
Lộ Tiểu Vũ hơi sửng sốt, bôi kem đánh răng lên bàn chải, ngồi xổm xuống đánh răng cho Trầm Thiên Ảnh.
Đánh tới khi Trầm Thiên Ảnh hài lòng, nghiêng đầu đi, Lộ Tiểu Vũ mới đưa nước tới miệng Trầm Thiên Ảnh cho anh súc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211743/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.