Văn Nhạn Thư vừa nói ra xưng hô này, đột ngột nhưng cũng thật bình tĩnh, nhẹ trôi theo sự thăng trầm của sảnh tiệc lại làm cho Trịnh Thừa Diễn cảm thấy một luồng nhiệt huyết từ đâu đó dâng lên trong cơ thể, vội vàng tấn công khiến hắn cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.
Thời gian mở tiệc rượu có giới hạn, những người kinh doanh nhỏ lẻ vội vàng giao lưu làm quen tạo quan hệ với các xí nghiệp lớn, thực lực hai bên sàn sàn nhau cũng cùng nhau giao thiệp nhưng Trịnh Thừa Diễn lại chẳng phản ứng ai cả. Hắn mê mẩn nghiêng đầu nói vào tai Văn Nhạn Thư: “Gọi lại đi.”
Không ngờ kể cả khi say thì Văn Nhạn Thư vẫn vô cùng kiêu ngạo: “Mấy chuyện vô nghĩa đấy còn nói đi nói lại nhiều lần làm gì?”
Vô nghĩa?
Tay của Trịnh Thừa Diễn đang đỡ vai Văn Nhạn Thư rời đi, buông xuống dọc theo đường may quần.
Hắn sẽ làm cho Văn Nhạn Thư hiểu chuyện này có ý nghĩa như thế nào.
Văn Nhạn Thư uống rượu đã giải quyết được rất nhiều rắc rối không đáng có cho cả hai bên. Trịnh Thừa Diễn dẫn anh đến gặp người tổ chức để nói lời từ biệt. Ông chủ Hi Hòa thật là một người chu đáo, ông ta đã tự mình sắp xếp phòng ở khách sạn cho khách.
Lễ tân dẫn họ lên lầu, trong lúc ấy Trịnh Thừa Diễn vẫn không buông Văn Nhạn Thư. Khi lễ tân nhẹ nhàng đóng cửa lại, tiếng chốt cửa vang lên như báo hiệu bắt đầu cho đêm nay.
“Bố trí tài xế còn rẻ hơn bố trí khách sạn, người tổ chức là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/246594/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.