“Xin chào.”
Văn Nhạn Thư vừa đặt cái khay trống không xuống thì đã nghe thấy một tiếng chào hỏi. Anh vừa quay đầu lại nhìn thấy một gương mặt xa lạ.
Đối phương khoảng chừng trên dưới hai mươi bốn tuổi, mặc một bộ âu phục được làm từ vải sợi tổng hợp. Trong tay cậu ta còn cầm một ly rượu vang đỏ, không khó để nhìn ra đối phương đang tỏ vẻ bản thân là một tên già đời thành thục nhưng những chi tiết nhỏ trên người của đối phương cũng đã khiến cho cậu ta bại lộ sự sành sỏi của chính mình.
Thấy Văn Nhạn Thư vẫn nhìn mình chằm chằm, người đàn ông trẻ tuổi kia vội vàng giơ tay phải của mình ra, nói: “Tôi là học viên đương nhiệm của. Lần này công ty đặc biệt nói tôi đến bữa tiệc này vì muốn tôi giao lưu kinh nghiệm với các bậc trưởng bối khác trong ngành điều chế nước hoa.”
“Là tiền bối.” Văn Nhạn Thư sửa lại lời nói sai của đối phương.
“Đúng, đúng. Tiền bối.” Nhóc học viên ngượng ngùng nở nụ cười, tay phải vẫn đang giơ ra giữa không trung, không có ý định rút về.
Văn Nhạn Thư đưa tay ra bắt một cái tượng trưng rồi buông: “Đừng căng thẳng quá.”
Nhóc học viên này chắc chắn đã nhận ra anh là ai. Miệng cậu ta ríu ra ríu rít không ngừng bày tỏ niềm vui sướng của bản thân khi nói về những sản phẩm mà Văn Nhạn Thư đã điều chế và tung ra thị trường. Văn Nhạn Thư chỉ yên lặng lắng nghe. Đúng lúc có một người phục vụ bưng rượu tới gần, cậu ta nhỏ giọng hỏi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/246593/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.