Mạnh Tuần lo lắng hai đứa trẻ về phủ sẽ không quen, nên đã sắp xếp ba mẫu tử bọn ta ở cùng một viện. Như vậy chúng có thể gặp ta bất cứ lúc nào, cũng sẽ yên tâm hơn nhiều. Khi đi vào viện, hai mắt Cát Tường và Phúc Quý cứ đảo quanh. Dù là đình đài lầu các hay ao hồ hành lang, đều khiến chúng vô cùng tò mò. Dù sao thì bất kỳ một tiểu viện nào ở đây cũng lớn hơn chỗ bọn ta từng ở mấy lần. Có các tỳ nữ giúp tắm rửa cho lũ trẻ, ta cuối cùng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Cuối cùng cũng được hưởng giây phút yên bình hiếm hoi khi không có lũ trẻ bên cạnh. Trời dần tối, đoàn người phong trần mệt mỏi cuối cùng cũng đã chỉnh tề. Cát Tường và Phúc Quý mặc những bộ quần áo làm từ thục cẩm Ngô lăng, trông thật sự giống con nhà quyền quý. Lúc này, ma ma bên cạnh lão phu nhân đến truyền lời cho bọn ta cùng dùng bữa. Ta liền dắt lũ trẻ đi về phía viện của lão phu nhân. Tìm lại được hai đứa cháu ngoan, lão phu nhân đương nhiên tâm trạng cực kỳ vui vẻ, kéo ta và Mạnh Tuần uống không ít rượu. Đại danh của hai đứa trẻ đã sớm được ghi vào hộ tịch, lần lượt là Mạnh Tri Hành và Mạnh Tri Du. Cát Tường và Phúc Quý thì trở thành tên gọi thân mật của bọn trẻ. Cát Tường ngọt ngào, miệng liến thoắng gọi “Tổ mẫu” khiến bà vui ra mặt. Phúc Quý được bà tặng không ít châu báu, cùng với những món đồ chơi nhỏ mà nữ nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuong-tao/5212347/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.