Cô đưa ánh mắt căm phẫn lên nhìn hắn. Anh muốn tôi mở lời với anh ư? Sẽ không bao giờ tôi có thể nói chuyện với anh được. Anh là tên khốn mà tôi từng được biết. BL rũ mắt xuống,không muốn nhìn hắn ta. Thở gần hắn,cô như bị ép ăn một xác chết hoang mạc. Vùng vằn tay ra,cô bước đi rất nhanh lên lầu.
-"Anh tệ lắm sao?"-Q.g Minh gật hỏi lớn.
Cô không trả lời.
-"Vậy thì em cũng đừng mong rời khỏi anh."-Trừ khi anh chết. Nói rồi q.g Minh bước đi.
BL quay lại xa xăm nhìn hắn. Đôi môi tái nhợt lười biếng cười nhạt,nhìn quanh nơi này. Cô đã ở đây rất lâu,nhưng cô vẫn cảm thấy xa lạ. Cuộc đời của mình sẽ mãi trôi về đây sao? Môi cô cười như điên dại. Những giọt nước mắt rơi lả chả rất đáng thương. Nguyễn Minh Hoàng....làm ơn hãy cứu chị. Có được không?
....
MH nhìn tấm ảnh cả gia đình chụp với nhau,nụ cười đầm ấm sưởi không gian kia. Anh run rẩy sờ lên hình ảnh chị gái.
-"Chị....chị ổn chứ?"-Anh ôm tấm ảnh vào lòng. Em biết chị đang rất sợ hãi,cuối cùng em cũng biết chị vẫn còn sống,em sẽ cứu chị thoát khỏi tên khốn đấy rồi mình sẽ cùng sống bên nhau.
Ở hai nơi,xa xăm không định hướng được nơi nào nhưng hai người cùng rơi nước mắt,cùng một tâm trạng đau thương. Có ai nghe thấy không?
.....................................
-"Minh Thụy....."-M.Khang thấy em cứ ngồi thẫn thờ ra đó,vẫy tay liên tục.
-"A...."-MT giật mình cười hiền nhìn nhóc.
-"Sao vậy? Bộ đang nghĩ gì à? Hay quán của nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299329/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.