"Các ngươi thật quá đáng nga! Ta... Các ngươi..." Tiêu Luyến nhìn bóng lưng Diệp Thời Tầm rời khỏi, các ngươi không biết nói chuyện lưu nửa đoạn nín rất khó chịu sao.
Tiêu Luyến ôm Tiểu Thập Cửu đến ngồi trước máy tính, không lại suy nghĩ những chuyện phiền lòng kia nữa, một lòng một dạ sửa kịch bản.
Chờ Đường Hiểu Chi từ phòng đạo cụ đi ra, Diệp Thời Tầm đã vùi đầu quay phim, Đường Hiểu Chi nhìn bóng lưng Diệp Thời Tầm cười một tiếng, xoay người đi tới ngồi xuống cạnh Tiêu Luyến, đột nhiên nhìn thấy tiên nhân cầu mới của Tiêu Luyến, Đường Hiểu Chi càng cười đậm hơn.
"Tiểu Luyến Luyến, ngươi cảm thấy Sở đạo là hạng người gì?" Đường Hiểu Chi vô duyên vô cớ hỏi nàng như vậy, tay Tiêu Luyến đặt trên bàn phím dừng một chút, mở miệng đáp trả, đầu cũng không quay sang: "Đại khái là rất đáng ghét đi. Hơn nữa còn rất nhát gan."
"Vậy sao, ta cảm thấy nàng rất tốt mà. Ngươi phải quý trọng, đừng có ở trong phúc không biết phúc." Đường Hiểu Chi thành khẩn nói nhiều một chút.
Cũng không biết Tiêu Luyến nghe lọt hay không, Đường Hiểu Chi lại bóc một cây kẹo que thả vào miệng, phồng mang trợn má nói với Tiêu Luyến: "Ta về trước một chuyến, lát nữa A Tầm có hỏi thì nói ta về nhà chuẩn bị bẫy chuột."
"Ờ." Tiêu Luyến bĩu môi, các ngươi chỉ biết sai bảo ta.
Đường Hiểu Chi đứng dậy xoa xoa đầu tóc mềm của nàng: "Ta đi đây."
Sau khi Đường Hiểu Chi rời đi không lâu, Diệp Thời Tầm lại nghênh đón một vấn đề khó khăn. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khung-dong-nu-trong-sinh-be-cong-anh-hau/1118745/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.