Editor: YuuTô Diệu Ngôn nghỉ ngơi ở nhà hai ngày.
Phan Tiểu Bảo mang cơm đến cho cô mỗi ngày, mà ngày nào cũng đều hỏi han chuyện của Phó Doanh Xuyên không biết mệt mỏi. Cô mỗi lần nghe xong đều trả lời là không biết rõ lắm, đó chỉ là anh trai của bạn thân cô, không quá thân thiết.
Mặc dù bâng quơ nói như vậy, nhưng bản thân cô cũng không nhận ra đó là cố tình trốn tránh.
Đặc biệt là những cuộc gọi hỏi thăm của Phó Doanh Xuyên.
Thái độ của cô rất tự nhiên và lễ phép, giống như cô thực sự đang nói chuyện với một người anh trai thuộc vào dạng phụ huynh, uyển chuyển từ chối mọi sự quan tâm vượt quá lời nói.
Sáng nay.
Phan Tiểu Bảo gọi điện tới nói rằng có một đoàn phim đang cần tìm một diễn viên quần chúng.
Tô Diệu Ngôn thu dọn đồ đạc đơn giản rồi đi ra ngoài. Lúc cô đang thay giày thì chuông điện thoại vang lên, cô còn tưởng rằng Phan Tiểu Bảo thúc giục cô, kết quả lại nhìn thấy người gọi tới là A Lệ.
***
“Nhân vật này có tổng ba cảnh.” Phó đạo diễn giơ ngón tay ra hiệu “3”.
Tô Diệu Ngôn và Phan Tiểu Bảo liếc nhìn nhau, không ai nói gì.
Phó đạo diễn tiếp tục giải thích: “Cảnh đầu tiên là hát trên sân khấu, cảnh thứ hai là truyền tin tức trên hành lang, cảnh thứ ba là chết. Có vấn đề gì không?”
“…”
Vấn đề rất lớn.
Từ lúc Tô Diệu Ngôn bắt đầu đến giờ, đừng nói là một nhân vật có ba cảnh quay, thậm chí ngay cả diễn một thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/527866/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.