Editor: YuuTô Diệu Ngôn gọi người ở công ty bảo hiểm tới.
Sau khi xem xét, nhân viên công tác nói rằng họ sẽ bồi thường, cũng thông báo số tiền phải trả.
Đôi vợ chồng này tỏ ra rất bất mãn sau khi nghe báo giá, người phụ nữ hét lên: “Anh nhìn chỗ bị tróc sơn này xem, lõm hẳn xuống rồi còn gì, chúng tôi mà mang đi sửa thì hết bao nhiêu tiền chứ? Chúng tôi muốn đưa đến cửa hàng 4S để sửa, chứ không phải tùy tiện tìm một chỗ nào đó!”
“Đúng rồi!” Người đàn ông cũng phụ họa theo: “Hơn nữa cái này mà gọi là chuyện nhỏ á? Cô ngồi ở trong xe, nhưng tai họa là từ trên trời rơi xuống đó! Mắt cô bị mù à mà không nhìn thấy đằng trước có xe hả? May mà tôi đã kéo phanh tay rồi, nếu không xe tôi đâm vào xe đằng trước thì ai chịu trách nhiệm đây?”
Hai vợ chồng người ca người phụ họa khiến Tô Diệu Ngôn đau đầu.
Nhưng cô cũng có lỗi trong chuyện này, chỉ có thể thành khẩn xin lỗi và bồi thường.
“Vớ vẩn! Cô bồi thường là đúng rồi! Nhưng giá này không ổn, quá thấp, ít nhất cũng phải hai ngàn tệ.” Người phụ nữ nói.
Nhân viên của công ty bảo hiểm thấy vậy liền nói: “Có ai là vui vẻ khi có chuyện xảy ra trên đường đâu? Tôi thấy như vậy là cũng đủ nhiều rồi, cô gái này cũng chỉ nhất thời sơ ý, hai vị có thể khoan dung mà tha thứ cho cô ấy được không?”
Người phụ nữ trừng mắt, quát lớn: “Sao? Thấy cô ta xinh đẹp nên muốn chống lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/527865/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.