Editor: YuuNgười đàn ông ngửa cổ uống nước.
Mồ hôi lấm tấm từ thái dương chảy xuống dưới cằm, nhỏ thành từng giọt. Chỉ có vài giọt đặc biệt dọc theo cằm chảy xuống cổ, xuống yết hầu, cuối cùng là đi xuống lồng ngực.
Tô Diệu Ngôn nuốt nước bọt, đôi mắt dán chặt vào quai hàm và yết hầu của anh.
Phó Doanh Xuyên uống một hơi cạn sạch chai nước, làn da ửng hồng trước đó của anh nhanh chóng trở lại màu trắng lạnh như ban đầu, chỉ có đôi môi mỏng hơi phiếm hồng.
“Em, em, em đi đây!”
Tô Diệu Ngôn xoay người bỏ chạy. Nếu còn đứng đó nhìn nữa, cô sợ mình sẽ không kiềm chế được mà làm những hành động bất bình thường, sẽ làm xấu đi hình ảnh của ánh mặt trời toàn năng, tràn đầy sức sống trong lòng cô.
Phó Doanh Xuyên nắm lấy đôi tai thỏ.
“Ai ui!” Tô Diệu Ngôn kêu lên, muốn nhúc nhích cũng không thể: “Anh làm gì vậy?”
Phó Doanh Xuyên vòng đến trước mặt cô, không hề buông tay ra.
Cô gái hơi cúi đầu, hai má núng nính ửng hồng tươi tắn, cả chóp mũi, vành tai, cùng với đôi môi mềm mại cũng đều đỏ hồng.
Thực sự là một con thỏ, hơn nữa còn là một con thỏ trắng ngoan ngoãn.
“Lấy đồ.” Phó Doanh Xuyên thờ ơ nói, sau đó giơ tay rút khăn lông trong lòng cô ra.
“…”
Lấy thì cứ lấy, nắm tai thỏ làm gì?
Tô Diệu Ngôn bĩu môi, đưa tay lên sửa lại tai thỏ.
Phó Doanh Xuyên nhìn bộ dạng bất mãn và bối rối của cô, thản nhiên nói: “Lệch.”
“Hả? Tai ý ạ?” Tô Diệu Ngôn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-uoc-nguyen/266442/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.