Trước khi đi, cô vẫn không quên qua phòng xem con trai. Tiểu Uy vẫn còn ngủ say trên chiếc giường rộng lớn nên không biết ba mẹ mình sắp ra ngoài.
- Ba mẹ có việc cần phải ra ngoài, con ở nhà phải ngoan ngoãn đấy!
Dù con trai có thể không nghe thấy nhưng Tĩnh Nguyệt tin chắc con là một đứa trẻ hiểu chuyện. Cô nhẹ nhàng hôn lên trán con rồi cũng yên tâm cùng Kiến Vương rời khỏi nhà.
Chỉ là vừa lên xe, con người kia không biết là học từ ai lại giở trò làm nũng với cô. Trong thân hình to xác, vậy mà lại cúi đầu thỏi vào tai cô khẽ hỏi:
- Oắt con kia đã được em hôn, còn anh?
Cô vừa thắt dây an toàn, vừa nghe câu hỏi kia liền trợn mắt. Thầm nghĩ Sử tổng như anh cũng có lúc vứt bỏ liêm sỉ như thế này sao?
Mặc kệ đối phương đang đưa ánh mắt mong chờ, cô chẳng thèm bận tâm mà ngồi đó lướt điện thoại. Tiếc là có giả ngơ không biết, anh vẫn không có ý định buông tha cô.
*Chut*
Tĩnh Nguyệt chưa kịp làm gì đã bị anh hôn. Nụ hôn đến một cách bất ngờ nên cô chưa kịp thích ứng, mi mắt khẽ động nhìn anh.
Đợi một lúc khi biết được chuyện gì đang xảy ra, gương mặt xinh đẹp thoáng chút đỏ. Chắc là do cô ngại ngùng nên không dám nhìn thẳng vào Kiến Vương, chỉ có thể mắng:
- Anh thật không biết xấu hổ!
Tuy âm giọng của cô rất nhỏ nhưng anh vẫn có thể nghe rõ. Con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3743029/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.