Liễu Tố Kỳ đã từng thấy vẻ mặt thờ ơ, xa cách của anh nhưng vì lòng đố kị, không cam tâm khi phải thua Chu Tĩnh Nguyệt nên cô ta mới mở lời, nhẹ nhàng hỏi:
- Anh yêu Tĩnh Nguyệt rồi?
Kiến Vương không vội trả lời, chỉ là qua đôi mắt của cô ả cũng biết được anh là yêu rồi. Yêu người đã từng vì mình mà chịu nhiều tổn thương.
Gương mặt son phấn kia vậy mà lại biển sắc trở nên tức giận. Giọng nói đang ngọt ngào cũng vì thế mà trở nên khó nghe.
- Ha... Anh thật sự yêu con nhỏ đó rồi? Không thể như vậy được! Em không chấp nhận!
Cuối cùng Tổ Kỳ cũng lộ ra bộ mặt thật. Cô ta vẫn còn ảo tưởng rằng trước giờ trong mắt anh chỉ có mỗi mình nên không cam lòng khi thấy anh lại vì Tĩnh Nguyệt mà thay đổi.
Không biết đã lấy can đảm từ đâu mà lại dám ở đây làm loạn. Cô ta dường như đang muốn đi tìm con đường chết nên mới cả gan mà chọc giận anh.
Kiến Vương nãy giờ không quan tâm đến lời nói của cô ả. Chỉ là khi nghe được câu vừa rồi, sắc mặt của anh trở nên khó gần.
Đôi con ngươi hiện ra tia lửa, nhìn trực diện về phía Tổ Kỳ rồi buông ra một câu nói làm cho đối phương phải e sợ. Âm giọng không những băng lãnh hơn mà khí thể toát ra còn vô cùng bức người.
- Cô xứng để nhắc đến cô ấy!?
Nếu so về mức độ phũ phàng của anh và Tĩnh Nguyệt trong bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3727412/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.