Chu Tĩnh Nguyệt sau khi từ phòng tắm bước ra, cô rất nhanh đi đến tủ quần áo thay đồ
Tối nay Tĩnh Nguyệt chỉ mặc một chiếc đầm xanh với hoa tiết đơn giản, nhưng vẫn có thể tôn lên được vẻ đẹp yêu kiều của cô. Nếu là người ngoài thì chắc sẽ không ai nghĩ đây là người mẹ đã có một đứa con trai.
Lúc Tĩnh Nguyệt chuẩn bị rời khỏi nhà cũng vừa hay là lúc Bách Dương gọi đến, cậy ấy rất nhanh đã đậu xe trước cửa đứng đợi cô.
Tớ chuẩn bị xong rồi, cậu đợi tớ một chút.Được, tớ ở bên ngoài đợi cậu.Điện thoại vừa cúp máy, cô đã xách túi rồi bước ra khỏi phòng. Giờ này vẫn còn sớm nên Tiểu Uy còn ngồi ở sofa xem phim.
Tuy gương mặt bé nhỏ vẫn đang hướng mắt về phía tivi nhưng cậu nhóc vẫn biết được mẹ mình sắp đi ra ngoài.
Âm giọng trong trẻo của nhóc con nhẹ nhàng vang lên hỏi cô:
Mama chuẩn bị đi sao?Phải. Con ở nhà nếu có buồn ngủ thì ngủ trước, không cần phải đợi mama.Cô mang giày xong liền đi đến hôn nhẹ lên vầng trán bé nhỏ của con trai. Tuy chỉ đi một chút rồi về nhưng chưa gì cô đã cảm thấy nhớ tiểu bảo này rồi.
Thừa Uy rất hiểu rõ mẹ mình, cậu nhóc biết mẹ là đang không nỡ để nhóc ở nhà. Không biết từ đâu mà một đứa trẻ ít khi biểu lộ cảm xúc lại ngay lúc này mà dang tay ôm chầm lấy cô như muốn an ủi.
- Con ở nhà đợi mama về.
Tĩnh Nguyệt nghe giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3724345/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.