Sau hai mươi phút đi xe, cuối cùng cả ba cũng đã đến được bệnh viện lớn nhất thành phố.
Vừa nhìn thấy tòà cao tầng trước mặt, Tiểu Uy liền bị mê mần với độ rộng lớn này. Cậu nhóc thích thú rồi nắm tay mẹ mình cùng bước vào bên trong.
Bà à, cháu đến rồi đây!Tiểu Xán, cháu chịu đến thăm bà rồi.Đường Hoa Xán cùng cô và nhóc con bước vào phòng bệnh của bà lão. Vừa thấy bà nằm trên giường, cô theo phép lịch sự mà cúi đầu chào.
- Đây là bạn thân cháu, tên là Tĩnh Nguyệt. Còn đây là con trai của cậu ấy.
Hoa Xán vừa nói vừa đỡ bà ngồi dựa lưng vào thành giường. Bà lão chỉ mới thấy gương mặt xinh đẹp của Tĩnh Nguyệt liền rất vui vẻ mà dịu dàng nói với cô.
- Cháu là Tiểu Nguyệt, bà có nghe Tiểu Xán kể về cháu. Hôm nay được gặp cháu ở đây không ngờ lại xinh đẹp như thế này.
Sau đó bà nhìn sang Tiểu Uy đang đứng nắm tay cô rồi nở nụ cười hiền hậu hỏi:
- Cháu tên là gì?
Thừa Uy khi tiếp xúc với người lạ, cậu nhóc thường sẽ trở nên ít nói. Nhưng khi đã được mẹ an ủi, nhóc con mới trở nên hoạt bát hơn mà khẽ cất lời:
- Thưa bà... Cháu tên Chu Thừa Uy.
Người bà của Hoa Xán vừa nghe thấy tên của tiểu bảo trước mặt liền đưa tay xoa nhẹ lên đỉnh đầu bé nhỏ. Bà lão vẫn giữ nụ cười trên môi, rồi lại nói với cậu nhóc.
- Tên cháu rất đẹp! Sau này cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3724342/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.