Bon nam sau.
*Cốc...Cốc..*
Chu Thừa Uy! Con chuẩn bị xong chưa?Con xong rồi.Cánh cửa phòng vừa mở ra liền thấy một hình dáng nhỏ bé đứng tựa lưng, tay đút vào túi quần. Nghe tiếng mẹ gọi, sắc mặt của cậu nhóc không hề thay đổi mà chỉ bình thản kéo chiếc vali rời khỏi phòng.
- Mama, chúng ta chỉ đi có ba ngày mà đem nhiêu đây đồ ạ?
Chu Tĩnh Nguyệt cô nãy giờ vẫn còn đang bận rộn với việc kiểm tra lại tất cả đồ dùng để trong vali. Nghe con trai hỏi, cô nở nụ cười ngọt ngào rồi nhẹ nhàng trả lời:
- Nói là ba ngày nhưng có thể chúng ta sẽ đi một tuần. Vì bốn năm rồi mama không về thăm thành phố mình từng sinh sống nên lần này muốn ở lại lâu một chút..
Thừa Uy nghe cô giải thích cũng gật đầu như đã hiểu và ngoan ngoãn giúp mẹ kéo những chiếc vali ra ngoài phòng khách.
Cậu nhóc nhỏ đó chính là con trai cô - Chu Thừa Uy. Bốn năm trước, rời đi không lâu thì cô biết mình đã mang thai một tiểu bảo bảo.
Lúc bản thân đang buồn bã vì đoạn tình cảm không có hồi kết, cũng là lúc ông trời đem Tiểu Uy đến bên cô.
Thừa Uy chính là nguồn động lực duy nhất đã giúp cô trở nên mạnh mẽ hơn và vượt qua những chuyện đau buồn ở quá khứ.
Nhờ có cậu nhóc mà Tĩnh Nguyệt lúc nào cũng vui vẻ và hạnh phúc. Vậy nên cô rất yêu thương, cưng chiều và luôn mang những điều tốt đẹp đến cho con trai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3719474/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.