Kiến Vương nhìn chăm chăm vào ly rượu không nói gì, anh hoàn toàn chưa nghĩ đến ngày đó. Nhưng không biết vì sao khi nghe lời này, trái tim lại bất giác nhói lên...
Tôn Bách Điền nhìn cũng biết anh đã yêu rồi như vẫn không chịu thừa nhận. Trong lòng vẫn còn đang lẫn lộn giữa tình yêu của quá khứ và hiện tại.
- Bây giờ Tĩnh Nguyệt đã rời đi, cậu vậy mà không có cảm giác gì?
Sử Kiến Vương khi được hỏi, anh không vội trả lời. Anh vừa trầm ngâm uống rượu vừa ôn tồn nói:
- Có chút trống trải, cảm thấy không quen. Hình như chỉ cần nghĩ đến thì nơi ngực trái lại nhói nhẹ...
Tôn Bách Điền nhận được câu nói như ý muốn, anh chàng vui vẻ rồi vỗ vai nói với người bên cạnh.
- Ha. Vậy là cậu đã yêu rồi.
..•
- Nhìn tôi giống yêu lắm sao?
Bách Điền nghe được câu nói của anh cũng cạn lời. Gương mặt hào soái tỏ thái độ ra mặt vì không hài lòng với câu trả lời này.
Anh chàng nghĩ không biết vì sao trước đây lại đi chơi thân với một người giống anh. Người đàn ông này cái gì cũng giỏi, chỉ duy nhất trong vấn đề tình yêu là bị ngốc mà thôi...
- Aizzz... Sao cậu cái gì cũng biết, có cái mình yêu ai lại không biết chứ!?
Sử Kiến Vương không quan tâm lời nói bên tai, anh chỉ bình thản ngồi uống từng ly rượu.
Tôn Bách Điền không còn nhìn nổi nữa, đáy môi anh chàng nhếch lên như đang khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuc-trang-hoa-nguyet/3719473/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.